26/9/07

NGÀY ĐỊNH MỆNH TRÊN CẦU CẦN THƠ



Một công nhân ngồi thất thần sau khi thoát chết

Sáng vừa vào đến cơ quan đã nghe hung tin: Cầu Cần Thơ sập, bị thương nhiều lắm! Sập là sập thế nào được, cầu xây đã xong đâu? Với lại, từ nhà đi làm vẫn ngang qua công trình này, có thấy gì đâu? Hỏi kỹ lại thì đúng là sập thật. Sập phía sát bờ Vĩnh Long nên mình không thấy là cũng phải thôi.

Nghe nói chiều và đêm qua mưa to quá, phần đà mới đổ được vài ngày, sáng nay tháo ra, nó sập ùm xuống. Ôi mẹ ơi, hàng trăm con người chứ ít đâu. Phía bên dưới có cả trăm công nhân làm việc, phía bên trên cũng đâu cỡ hơn trăm. Thân người phải hứng chịu khối bê tông, sắt thép hàng mấy trăm tấn đổ xuống, không cần nói, cũng có thể tưởng tượng được cái cảnh nó bi đát thế nào.

Hai ông phóng viên của báo được sếp phân công ra ngay hiện trường để nắm thông tin. Được một lúc, thông tin dội về dữ quá, sếp thông báo: Huy động toàn bộ tham gia, điều thêm hai ông đang ở An Giang, Bạc Liêu về Cần Thơ cấp tốc! Mình dù không phải phóng viên cũng được sếp phân công theo chân đoàn ứng cứu. Gõ vội vài chữ lên Blast để kịp thông tin cho cả nhà, còn mình thì xách máy ảnh lao ngay ra xe...

Vừa ra khỏi cơ quan đã gặp xe cứu thương hú còi inh ỏi. Cả quảng trường phía trước Bệnh viện đa khoa bị phong tỏa, con đường đại lộ Hòa Bình hàng ngày rộng thênh thang, giờ cũng trở nên chật kín. Các anh CSGT phải ra tay dẹp đường cho xe cứu thương đi. Nói đến đây mới thấy dân mình dễ thương. Thường ngày thì ôi thôi cứ lấn tuyến, giành đường kinh. Hôm nay lại rất chi hòa nhã, đứng hẳn ra sát 2 bên lề đường mỗi khi có xe cứu thương đi qua.

Bến tàu du lịch Ninh Kiều hôm nay vô cùng tấp nập. Nhưng lại là cái tấp nập rất đáng sợ: Xe cứu thương của 5 bệnh viện to nhất Cần Thơ đều được huy động về túc trực tại đây. Dân phòng, CSTT, cơ động, CSGT, bộ đội, bác sĩ, y tá,... chen chúc nhau đứng ngóng ra phía sông Hậu, nơi có những chiếc canô, xuống máy lần lượt chở nạn nhân vào bờ. Cảnh tượng làm mình rùng mình nhớ lại cái cảnh cách đây 10 năm, người ta cũng chen nhau nơi cửa biển Khánh Hội (Cà Mau) ngóng ra biển chờ những chiếc tàu chở nạn nhân cơn bão số 5 ngày nào...

Ở Bệnh viện Đa khoa (BVĐK) Trung ương Cần Thơ, ngay trước cổng đã đông kín các lực lượng ứng cứu và giữ trật tự. Người ta làm mọi cách để không cản trở việc chuyển nạn nhân giây phút nào. Toàn bộ lực lượng y, bác sĩ của tất cả các bệnh viện đều được huy động tổng lực tham gia. Một số ở ngay tại chỗ để cấp cứu, hồi sức và cả mổ cấp cứu cho những nạn nhân được đưa vào. Một số rất lớn khác thì được đưa lên các xe cứu thương, huy động luôn cả xe cảnh sát, quân sự để chuyển gấp các y, bác sĩ ra hiện trường vụ tai nạn để cấp cứu tại chỗ...

Một cảnh hỗn loạn và hoang mang chưa từng thấy tại Cần Thơ từ trước đến giờ!

Số người bị nạn quá nhiều, các bệnh viện đều quá tải. Nhưng nghiêm trọng nhất vẫn là thiếu máu để truyền cho nạn nhân. Ở BVĐK Trung ương, một "đội quân" khá hùng hậu - là nhân viên của Dược Hậu Giang - đã được huy động tập trung về đây để tham gia hiến máu cứu người. Những người đi đường, nhiều người biết thông tin này cũng đã tự nguyện vào BV để xin được hiến máu.

Cả các y bác sĩ cũng tham gia hiến máu. Các em sinh viên ĐH Y Dược đang thực tập tại BV cũng hiến máu.

Máu được tiếp nhận, kiểm tra xong, cấp tốc được chuyển đến các BV khác để cứu người. Phải nói chưa bao giờ thấy cảnh hiến máu sôi động như sáng nay. Người tình nguyện và cả người tiếp nhận đều sốt sắng đến mức cao nhất. Không cần phòng ốc, mà thực ra thì phòng ốc đâu cho đủ, tất cả nằm, ngồi ngay bên mái hiên, thậm chí ngay tại sân BV để lấy máu. Số lượng máu tiếp nhận rất nhiều, nhưng vẫn chưa thấm vào đâu so với số đơn vị máu cần phải có.

Ở BV 121, đích thân ông GĐ BV trực tiếp tham gia cấp cứu. Điện thoại của ông hoạt động không ngớt, mà thông tin chủ yếu vẫn là tiếp nhận bệnh nhân và "cầu cứu" máu. Đến cuối giờ buổi sáng, nghe thông tin từ Trung tâm Truyền máu khu vực Cần Thơ, đã có hơn 2.000 địa chỉ người dân đăng ký tại trung tâm này để sẵn sàng hiến máu bất cứ khi nào cần. Một em học sinh đã gọi điện thoại đến, vừa khóc vừa xin chỉ chỗ để em hiến máu. "Chắc là họ cần máu lắm phải không chú?!"...

Ôi, cái tình của dân mình. Trong cơn hoạn nạn, họ sẵn sàng nhường 1 phần "sự sống" ngay trên chính thân thể của mình với hy vọng giúp được chút gì đó cho người bị nạn. Có lẽ, đó là niềm vui duy nhất mà mình nhận được trong cái ngày định mệnh này...

Rồi đây, người ta phải điều tra, làm rõ nguyên nhân tai nạn. Nhưng đó là chuyện của các cơ quan chức năng đối với một chuyện đã rồi. Chỉ thương cho các bạn công nhân không may trong một buổi sáng định mệnh. Rất nhiều trong số họ không phải là dân Cần Thơ hay các tỉnh lân cận. Nhiều, nhiều lắm số công nhân này từ ngoài Bắc, Trung vào đây.

Bao năm xa nhà để tham gia xây dựng một "công trình thế kỷ", giờ ngậm ngùi ôm hận nơi đất khách quê người. May mắn sống sót thì cũng rất nhiều người sẽ mang thương tật suốt đời. Trước mắt, đang trong cơn thập tử nhất sinh này, không biết cha mẹ, vợ con, gia đình họ ngoài đó đã hay tin chưa? Không biết liệu có còn kịp nhìn nhau lần cuối hay không? Ít ra là chỉ trong buổi sáng nay đã có khoảng 20 người không còn nhìn thấy người thân lần cuối!

Đến chiều hôm nay, con số đó đã tăng lên đến hơn 50 người. Đó là chưa kể số người vẫn còn kẹt trong đống đổ nát, có lẽ với họ dữ nhiều lành ít!

Mai này, cầu Cần Thơ vẫn sẽ hoàn thành. Đây vẫn là cây cầu lớn nhất và hoành tráng nhất Việt Nam, góp phần thúc đẩy phát triển cho cả vùng đất với hàng triệu cư dân. Nhưng liệu sẽ còn bao nhiều người nhớ rằng: Cây cầu hùng vĩ đó không chỉ có bê tông, sắt thép mà còn có cả máu của hàng trăm con người kiến tạo nên nó.

Cầu Cần Thơ - Công trình của thế kỷ. Bao năm nay người ta vẫn nói thế mỗi khi nhắc đến chiếc cầu mà tổng chiều dài lên đến gần 16 cây số này. Nó chưa thành hình thì chỉ mỗi cái ảnh phối cảnh trên giấy của nó đã được xem như một niềm tự hào của người dân 2 bờ Cần Thơ - Vĩnh Long và tràn ngập trên các phương tiện thông tin đại chúng. Vậy thì những con người đã ngã xuống để cho "công trình thế kỷ này" này sừng sững đứng lên, tên của họ cần phải được lưu lại ở một tấm bia ngay trên chính cây cầu này. Liệu có quá đáng lắm không?

Blogger Trường Nhân

0 comments:

Đăng nhận xét

 

VMC Copyright © 2009 | Power by Blogger | Template redesigned by Lý Minh Triết