21/12/10

CON MÌNH CÓ PHẢI "GÀ CÔNG NGHIỆP" KHÔNG?



NGUYỄN THỊ LOAN

Tôi có một vấn đề xin phép được trình bày. Năm con gái đầu vào lớp 1, tôi sinh đứa thứ hai. Từ khi có em, con gái tôi bắt đầu... tự lập, từ việc học hành, ăn uống, cho đến cả việc tự túc đi học (nhà gần trường, cháu đi bộ). Dường như cháu biết thân, biết phận nhường mọi sự quan tâm, chăm sóc của ba mẹ cho em.

Thậm chí, năm lớp 1, cháu đã biết ra chợ mua giúp mẹ một món gì đó, lau nhà, đưa võng cho em, chơi với em... Năm lớp 6, cháu đi xe đạp đến trường và đi học thêm. Kể từ đó, gần như vợ chồng tôi... buông tay!

Cứ thế, hết cấp II rồi đến cấp III, cháu đều tự một mình học chính khóa, học thêm, luyện thi... Cháu còn biết nấu nhiều món ăn cho cả nhà. Thấy cháu tự túc được, mọi sự chăm sóc vợ chồng tôi dành hết cho con trai, thậm chí, đôi lúc còn bắt cháu chăm em nữa.

Tính cháu như thế nên khi cháu đi học xa nhà, tôi gần như chẳng lo lắng gì. Cháu tự nấu ăn, di chuyển chỗ trọ (đến mấy lần), làm thêm... mà không cần đến sự hỗ trợ của cha mẹ. Giờ cháu sắp ra trường, chúng tôi cũng không lo lắng lắm đến việc cháu sẽ làm gì. Thậm chí cháu còn trấn an ba mẹ: "Tốt nghiệp xong, con sẽ kiếm việc làm và học tiếp".

Con trai sau của tôi trái ngược hoàn toàn với chị. Ngay từ nhỏ, chồng tôi đã chủ trương "úm" cháu với quan điểm: con trai không quản sợ hư! Chồng tôi không cho cháu đi chơi đâu hết, tập đi xe đạp anh cũng không cho, sợ ra đường xe tông! Đi làm về là anh dắt cháu đi rửa chân, tay, lấy khăn ướt lau mặt cho con...

Mãi đến năm lớp 8 thấy con trai cao gần bằng mình, anh mới thôi. Tối nào anh cũng nhắc cháu đánh răng, mắc mùng, treo quần áo... Giờ cháu học lớp 9, học thêm nhiều môn, nhưng lúc nào tôi cũng phải đưa đi, đón về. Nếu không ai đưa đón, cháu chấp nhận đi bộ dù đến 2, 3km, chứ không dám đi xe về chung với bạn...

Hôm vừa rồi, bạn cháu đến nhà rủ đi chơi. Tôi khuyến khích cháu đi, nhưng chồng tôi lại do dự. Cuối cùng, khi cháu đi rồi, anh quay sang cự tôi, tại sao cho con đi như vậy, đường đông đúc xe cộ, đi lớ ngớ dễ gặp tai nạn. Anh khiến tôi cũng không còn tự tin khi quyết định thả con ra đường. Đến khi cháu về nhà, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

Tóm lại, không hiểu do "úm" con kỹ quá hay là do không tập cho con biết tự lập mà những thiếu sót của cháu giờ đây có thể liệt kê một danh sách dài (hoàn toàn trái ngược với chị cháu) như: rất sợ gián và nhiều loại côn trùng khác; đi xe đạp không vững, đi một đoạn nếu không đụng vào người khác thì người khác cũng đụng mình; không biết tự giặt quần áo, những việc lặt vặt trong gia đình làm rất vụng về, lúc nào cũng lóng ngóng, đụng đâu hư đó...

Tôi đang rất lo lắng về kỹ năng sống của con trai. Hôm sơ kết lớp cháu, tôi có tham dự và thấy nhiều bạn bè của cháu rất... tài năng. Một bạn lên biểu diễn võ thuật, một bạn lên hát (rất hay), một bạn biểu diễn beat box (một loại hình nghệ thuật dùng miệng mô phỏng âm thanh), một bạn nhảy hip hop, mấy bạn lên biểu diễn thời trang... Nhìn lại con mình, dù là học sinh giỏi, được cô giáo khen là siêu toán của lớp, tôi vẫn thấy cháu thua sút các bạn. Nếu các bạn kia trông rất nam tính, mạnh mẽ thì con tôi lại... "thư sinh" quá mức.

Giờ đây chồng tôi mới biết sợ vì đã "úm" con quá kỹ. Tuy nhiên, giải pháp anh đưa ra chỉ là bắt cháu tập xà và hít đất buổi sáng, còn việc cho cháu đi xe đạp anh vẫn do dự. Tôi cũng lo, vì sang năm cháu vào lớp 10, các trường cấp III đều cách xa nhà. Còn học thêm nữa. Lỡ cả hai vợ chồng đều đi công tác làm sao cháu xoay xở?

Một điều nữa là cháu rất ít bạn bè. Thời gian rảnh, thay vì đến nhà bạn chơi, cháu lại ngồi vào máy vi tính, coi phim, chơi điện tử, nghe nhạc... một cách đơn độc. Tôi không hiểu có phải do "úm" con mà giờ đây con mình đã thành "gà công nghiệp" chính hiệu hay không?. Tôi mong được các chuyên gia tâm lý cho tôi lời khuyên: vợ chồng tôi cần làm gì để con trai tôi bản lĩnh hơn, mạnh mẽ hơn. Xin cảm ơn.

Nguồn:
Con mình có phải “gà công nghiệp” không?
Entry liên quan:
HÃY ĐỂ NÓ LÀM ĐÀN ÔNG


9 comments:

LU on lúc 20:58 21 tháng 12, 2010 nói...

Phần này thì phải học hỏi kinh nghiệm của các bậc cha mẹ. Im lặng và lắng nghe ;))

Lana on lúc 21:02 21 tháng 12, 2010 nói...

Lana nghĩ, người mẹ khi viết bài này đã tự có câu trả lời. Nhất là khi chị so sánh giữa hai đứa trẻ trong cùng nhà chị, chung bố mẹ, nhưng với hai cách dạy dỗ khác nhau.

LU on lúc 22:25 21 tháng 12, 2010 nói...

he he, Lana, smart comment! đọc bài này xong thì Lu cũng cảm thấy rất là thừa nếu cho ra lời khuyên. Sự so sánh của người viết đã là câu trả lời đầy đủ rồi.

Titi on lúc 22:30 21 tháng 12, 2010 nói...

uầy, giải pháp không khó. Cứ cho cậu ấy về nông thôn 1 năm 2, 3 lần, cùng ăn cùng ở cùng sản xuất với bà con nghèo dăm năm là trở thành chiến sĩ khỏe ngay. Không gì bằng thực tế phải va đập với cơm áo gạo tiền. Khí hậu nông thôn lại là nơi rèn rũa thân thể khá tốt. Sau mấy năm, bố mẹ chẳng nhận ra con nữa ấy.
Cái chính là anh chị có cùng quyết tâm cải tạo con không? Hay bà đánh xuôi ông thổi ngược thì tội bé kia lắm :-)

Thuy Dam Minh on lúc 09:28 22 tháng 12, 2010 nói...

Giống hệt hai đứa nhà anh. Hic! Giờ chưa biết làm thế nào với cái ông thứ 2 đây này!

PTN on lúc 11:06 22 tháng 12, 2010 nói...

Lạ cái là gia đình này có 2 con lại áp dụng 2 phương pháp giáo dục khác nhau (có chút trọng nam khinh nữ ở đây không ?). Mà rõ ràng là thấy rất yên tâm về con cả rồi, sao lại làm ngược lại ? Họ đã nhận ra sai lầm, tuy nhiên không biết có dám làm mạnh mẽ để cải thiện tình hình không thì chưa chắc lắm !

Thái Anh on lúc 11:24 22 tháng 12, 2010 nói...

Nên nói chuyện thẳng thắn với con trai về bố mẹ sợ abc này nọ. Mà bạn con cũng phải nhìn chị mình mà "lớn" với chứ!

LU on lúc 12:10 22 tháng 12, 2010 nói...

@ Anh Thụy ; thèng ku hay mua game Apple phải ko anh? cho nó theo cô Lu đi, một thời gian ngắn thôi thì nó sẽ đờn ông hơn cả bố nó. Cô Lu sẽ training cho nó cầm kì thi họa, oánh tạ như Hẹc quin, hiên ngang như Từ Hải, và ko lải nhải như đờn bà =))

NADIA on lúc 09:26 23 tháng 12, 2010 nói...

Xin mời cả nhà đón xem Kỹ năng sống, lên sóng từ 1/1/2011, vào hồi 8h30 sáng thứ 7 hàng tuần, trên VTV3 Đài Truyền hình Việt Nam.

Đăng nhận xét

 

VMC Copyright © 2009 | Power by Blogger | Template redesigned by Lý Minh Triết