13/11/10

HUYỀN THOẠI ''GA DÀNH CHO HAI NGƯỜI"


Gurchenko trong vai Vera

''Ga dành cho hai người" (tên nguyên bản trong tiếng Nga "Вокзал для двоих") là tác phẩm của đạo diễn bậc thầy của điện ảnh Xôviết Eldar Ryazanov (Эльдар Рязанов) do xưởng Mosfilm sản xuất năm 1983.

Không rõ tôi đã xem bộ phim này bao nhiêu lần kể từ khi nó ra đời đến nay. Lần đầu xem bằng tiếng Nga, sau giờ học chỉ kịp mua hai cái bánh rán trên phố rồi chạy vào rạp xem phim. Tiếng Nga hồi đó còn lõm bõm, có nhiều tình tiết không hiểu (ví dụ tại sao nhạc sĩ dương cầm Ryabinin phải đi tù). Nhưng vẫn thấy hay.

Đi xem về, hỏi các bạn Nga cùng ký túc xá, mới biết nhân vật chính đi tù thay cho vợ. Chị vợ là xướng ngôn viên truyền hình, lái xe gây tai nạn, Ryabinin thương vợ nên tự nhận đã ngồi sau vô lăng khi đó. Nhưng một phụ nữ nổi tiếng thì không thể có chồng bị đi tù. Chị ta đã ly dị.

Nhân vật gây ấn tượng mạnh nhất trong phim là Vera, người phụ nữ trung niên, phục vụ bàn ăn trong restaurant ở một nhà ga. Chị xinh đẹp, chắc đã đi qua những đổ vỡ, giờ bằng lòng với công việc không tốt không xấu, với cuộc sống một mình trong một căn nhà tuềnh toàng ở ngoại ô một thành phố nhỏ. Niềm vui duy nhất của chị đó là năm bữa nửa tháng được gặp chóng vánh anh bồ trẻ làm nghề soát vé mỗi khi đoàn tầu của anh ta dừng lại khoảng hai chục phút trên ga.

Cái nhà ga không lớn không bé ấy cũng chính là nơi Ryabinin bị nhỡ chuyến tầu khi đang trên đường đi thăm cha trước khi thụ án tù ở Siberia. Họ gặp nhau trong bối cảnh chẳng ra gì. Ryabinin chẳng những bị nhỡ tầu, mà còn vô tình bị anh bồ trẻ của Vera cầm mất giấy tờ, rồi sau đó lại bị kẻ cắp móc hết tiền bạc...

Vera - người gián tiếp gây ra những phiền toái cho Ryabinin buộc phải giúp đỡ người đàn ông này. Chị lấy đồ ăn thừa trong nhà hàng mang cho anh; cùng anh đi bán dưa hấu ngoài chợ; cùng đi tìm một toa tầu trống làm chỗ ngủ qua đêm. Trong vài ngày cùng vạ vật ở nhà ga đó, họ tình cờ khám phá ra những nét đẹp của nhau. Một tình yêu muộn màng cho hai con người dường như không còn trông mong điều gì tốt đẹp nữa khi sắp bước sang tuổi xế chiều.

Phim hấp dẫn không chỉ ở câu chuyện giầu kịch tính, những tình huống hài cười ra nước mắt, tính nhân bản cao cả, mà còn nhờ tài nghệ diễn xuất tuyệt vời của các ngôi sao điện ảnh lừng lẫy của Liên Xô trước đây và Nga ngày nay: Lyudmila Gurchenko (vai Vera), Oleg Basilashvili (vai Ryabinin), Nikita Mikhalkov (anh bồ trẻ).



Lyudmila Gurchenko vào vai Vera ở tuổi 48. Lúc đó bà đã là một tên tuổi lớn của điện ảnh Xôviết với những vai diễn thành công vang dội như Lena Krylova (phim ''Đêm hội hóa trang" - Карнавальная ночь năm 1956, phim này hay đến nỗi từ khi sản xuất đến nay, đêm 31.12 nào nó cũng được phát sóng trên kênh 1 Truyền hình Trung ương Liên Xô và Nga), Taia (phim Bản tình ca Siberia - Сибириада năm 1978)...

Với vai Vera, Gurchenko có đủ đất để phô diễn tài nghệ diễn xuất đặc sắc của mình. Người ta thấy trong bà một phụ nữ đầy mâu thuẫn, đa tính cách, ghê gớm, sắc sảo, nhưng lại rất nữ tính, rất đằm thắm và rất nhân hậu. Bà rất thành công khi diễn ra những cảm xúc khác nhau trong những đoạn diễn không lời kéo dài vài phút nhưng chỉ bằng một cú bấm máy quay.

Ví dụ như trong đoạn dưới đây. Vera đến Siberia thăm Ryabinin đang thụ án tù. Chiêu đãi sở nằm cách trại giam 10 km. Ryabinin được lệnh đến thăm "vợ" một đêm, kèm thêm nhiệm vụ lấy cây đàn phong cầm vừa sửa xong và phải mặt tại trại giam đúng 7 giờ sáng hôm sau, nếu không muốn bị coi là bỏ trốn. Chắc khó có diễn viên nào diễn được những cung bậc cảm xúc của một người phụ nữ đi gặp người yêu trong bối cảnh gian nan ấy. Chị lo cơm nước cho anh và hạnh phúc khi được anh khen "đồ ăn ngon"...



Họ dậy muộn. Chị chạy theo anh, động viên anh vượt qua chặng đường 10km trên tuyết trắng: "Em đi cùng anh, em không bao giờ bỏ anh". Câu nói của chị khi họ đi gần đến trại giam và anh đã gần như kiệt sức đã trở thành kinh điển trong dân gian: "Anh đi giỏi lắm, rất giỏi. Chỉ có điều là chậm quá".

Đó cũng là lúc điểm danh tù nhân buổi sáng. Họ không có cách nào để có mặt tại trại giam. Điều này đồng nghĩa với việc án tù của Ryabinin có thể bị kéo dài. Chính Vera đã nghĩ ra một cách, chị hối hả mở hộp đàn, ấn chiếc phong cầm vào tay Ryabinin: "Anh kéo đàn đi. Họ sẽ nghe thấy anh". Hai con người kiệt sức tựa lưng vào nhau. Ryabinin kéo đàn. Tiếng đàn lọt qua bức tường trại giam và người sĩ quan quản giáo điểm danh mỉm cười.

Gurchenko đã nhận nhiều giải thưởng diễn xuất cho vai diễn này.

Bà không chỉ là diễn viên điện ảnh xuất sắc, mà còn là ca sĩ nhạc nhẹ, diễn viên kịch. Ở vai trò nào, Gurchenko cũng để lại dấu ấn cá tính độc đáo.

Gurchenko ở tuổi 72

Gurchenko tròn 75 tuổi vào ngày hôm qua (12.11). Bà được Tổng thống Medvedev ký sắc lệnh tặng thưởng Huân chương Phụng sự tổ quốc hạng nhất (trước đó bà đã được nhận các huân chương này hạng nhì và ba). Trải qua cuộc đời nhiều thăng trầm với 5 cuộc hôn nhân, ở tuổi 75 bà vẫn có chỗ đứng trên sân khấu với một sắc vóc trẻ trung (nhờ phẫu thuật thẩm mỹ) và một vòng eo chỉ giao động từ 58-60 cm suốt từ khi đóng vai Lena Krylova đến giờ.

BONUS
Ở tuổi cổ lai hy xưa nay hiếm,
Gurchenko trông vẫn gợi cảm và hát hay như thế này:

19 comments:

Hậu Khảo cổ on lúc 19:20 13 tháng 11, 2010 nói...

Đây là bộ phim chị cũng vô cùng thích, đến mức còn mua cả cuốn sách in kịch bản phim này về xem đi xem lại... như là được xem phim nhiều lần nữa. Ấn tượng nhất cảnh cuối là tuyết trắng tinh khiết và tiếng đàn trong vắt, hai người tựa vào nhau mệt mỏi nhàu nhĩ nhưng mắt họ tóat lên niềm tin, tin vào điều thiện trong cuộc sống.
Cám ơn em đã có entry này.

LU on lúc 20:18 13 tháng 11, 2010 nói...

Wow, nữ nghệ sĩ này cũng là Scorpio sinh nhật ngày hôm qua 12/11, em cũng Scorpio sinh 12/11. Bà ấy đã 75 mà còn trẻ và khỏe ghê, những con Scorpio trời sinh vốn là có sức phẻ như hẹc-quin, có bạn bẩu em coi chừng thọ hơn 100 tuổi :)) Film này đọc cốt truyện thấy hay quá, thanks anh. Em khoái nhất là đọc đến đọan nói bà ấy đã trải qua 5 đời chồng mà vẫn còn khỏe mạnh và trẻ trung sung sức ;))

An Thảo on lúc 20:21 13 tháng 11, 2010 nói...

Em chưa đuợc xem :((

Nhưng đọc entry này em thấy ngợp trong cẩm giác Nga thuần hậu, cảm giác từ những ngày sinh viên tới giờ mỗi khi "gặp Nga".

Cảm giác nồng nàn lan toả của những kẻ đang yêu, đang vượt lên trong cuộc sống làm em lâng lâng như uống một ly vang... Thật là hạnh phúc cho chính mình khi được nghe kể rằng có những chuyện cổ tích đời nay như vậy.

NLVD nói...

Chúc mừng sinh nhật Lu nhớ!
Máy tính của mình hiệu con rùa, cứ vào blog Lu là dừng hình, đợi từ nãy giờ chả chúc được, thôi chúc ở đây vậy, he he.

VMC on lúc 20:53 13 tháng 11, 2010 nói...

@Chị Hậu:
Mấy năm trước em tình cờ tóm được một bản DVD phim này ở HN đấy. Nhưng chỉ có bản tiếng Nga. Để em đi tìm lại xem có còn không thì mua tặng chị.

VMC on lúc 20:54 13 tháng 11, 2010 nói...

@LU:
Hóa ra LU sinh cùng ngày với Gurchenko nhỉ? Chúc mừng bọ cạp trẻ lần nữa nhé.

VMC on lúc 20:56 13 tháng 11, 2010 nói...

@Thảo:
Rất tiếc cho những ai chưa được xem phim này. Xem phim có khi "cánh chuồn" sẽ đỡ bấy đấy.

@NLVĐ:
Đá nhầm sân phải đóng thuế đấy nhé.

An Thảo on lúc 21:00 13 tháng 11, 2010 nói...

Để em tìm. Không được thì lại phải hò anh thôi.
Ảnh của bà ấy trên kia trông cực kỳ quen thuộc. Mà cái cảm giác nhơ nhớ nhân vật chạy bàn trong quán ăn, buôn dưa hấu cũng mơ mơ nhớ. Chỉ có toàn bộ cốt truyện là em lại không nhớ cơ chứ.

VMC on lúc 21:06 13 tháng 11, 2010 nói...

@Thảo:
Chịu khó xem lần lượt từng đoạn 10 phút trên Youtube cũng được.
Bắt đầu xem từ phần 1.
http://www.youtube.com/watch?v=rt_bLD0Bq54
Các phần sau lần lượt xem ở cột suggestions bên phải.

An Thảo on lúc 21:24 13 tháng 11, 2010 nói...

Dạ. Cám ơn Anh! Em sẽ xem truyện thần tiên này.

Titi on lúc 22:10 13 tháng 11, 2010 nói...

Vâng, một trong không nhiều phim Nga em vẫn nhớ và thích. Nữ nghệ sĩ này tài sắc vẹn toàn, em nhớ rằng bà ấy không chỉ đẹp mà hát rất hay, thậm chí về độ toàn mỹ còn hơn người đàn bà hát Alla Pugacheva :-D

Thuy Dam Minh on lúc 22:25 13 tháng 11, 2010 nói...

Anh không nhớ được đến chi tiết Ga Dành Cho 2 Người như em. Nhưng có điều này thì anh không quên: Đó là một trong những phim Liên Xô hay nhất mà anh đã từng xem. Có thời nó nổi tiếng ở Việt Nam đến độ dân nghiền điện ảnh ai cũng biết.

VMC on lúc 23:03 13 tháng 11, 2010 nói...

@Titi:
Em nói đúng, Gurchenko đa tài hơn và xinh đẹp hơn. Nhưng Pugacheva là một tượng đài của ca nhạc Nga.

@A Thụy:
Phim này bây giờ xem vẫn hay.

sonata on lúc 18:56 14 tháng 11, 2010 nói...

Ngày xưa mình nhớ dịch là Sân ga chỉ có hai người, mình cũng mê phim này cực. Không như các phim khác cùng thời phim này bây giờ xem lại vẫn hay.

Tiên Long on lúc 23:14 14 tháng 11, 2010 nói...

"tuềnh toàng" chứ anh!

VMC on lúc 23:50 14 tháng 11, 2010 nói...

@Sonata:
Ồ, mình không nhớ chính xác ngày xưa dịch như thế nào.

@Tiên Long:
Cảm ơn Long, anh đã sửa.

Nặc danh nói...

Chị thì nhận xét thế này: chị vẫn muốn là sân ga chỉ có 2 người nhưng người phụ nữ phải trả và đẹp hơn như chị ao ước. Còn Gurchenco em viết: tài thì có nhưng hơi già và xấu so với nhân vật nam của chị. Thế mới công bằng

Nặc danh nói...

các bạn có biết bà Gurchenko vừa mới qua đời không? bài báo dưới đây so sánh Gurchenko và Liz Taylor.
http://www.gazeta.ru/culture/2011/03/30/a_3570661.shtml

Nặc danh nói...

anh chị ơi hôm qua vtv1 trong chương trình phim cuối tuần có chiếu phim này em coi thấy rất hay em nhớ mấy câu thơ có trong phim đó là những câu thơ trong bài thơ của tác giả nào vậy anh chi?

Đăng nhận xét

 

VMC Copyright © 2009 | Power by Blogger | Template redesigned by Lý Minh Triết