Igor Bukharov gặp Larisa khi anh mới 17 tuổi, vừa theo gia đình trở về Mátxcơva từ nơi người cha đóng quân ở Weimar (CHDC Đức). Larisa hơn Igor một tuổi, đang theo học Đại học Sân khấu Leningrad. Từ thành phố nhỏ bé, thanh bình, Igor ngỡ ngàng trước Mátxcơva khổng lồ, trước đám bạn trẻ trung, xinh đẹp mỗi người một kiểu từ hippy đến punk, quần áo rách bươm, tóc tai dựng ngược.
Larisa thường đáp tầu hỏa từ Leningrad lên Mátxcơva. Larisa xinh đẹp, được nhiều người theo đuổi, nên đương nhiên không thèm để mắt tới cậu nhóc đó. Igor nhớ lại: "Hầu như không thể tiến lại gần Larisa. Cô ấy có rất nhiều vệ tinh quanh quanh. Những người khác chỉ còn nhỏ nước dãi mà tiếc".
Igor biết rằng cô gái xinh đẹp kia không phải dành cho mình. Cậu thi trượt đại học y, nên phải nhập ngũ làm nghĩa vụ. Xuất ngũ, cậu xin chân học nghề đầu bếp ở nhà hàng Budapest. Thỉnh thoảng cậu vẫn gặp Larisa ở đâu đó, nhưng cũng chỉ là những cuộc gặp tình cờ, không có nghĩa gì cả. Khi Igor được làm bếp trưởng, thì anh thi đỗ vào trường Đại học Kinh tế Plekhanov - trường đại học chuyên về kinh tế và kinh doanh hàng đầu Liên Xô thời bầy giờ.
Cả Igor và Larisa đều có cuộc sống riêng. Igor cũng có gia đình, nhưng không sao thoát khỏi hình bóng của Larisa. Xem phim "Bản tình ca nghiệt ngã", Igor nhủ thầm: "Ước gì mình cưới được cô gái này làm vợ". Nhưng Larisa luôn ở đâu đó rất cao, không thể với tới được. Có lần gặp nhau, biết tình cảm mà anh dành cho cô, Larisa cả cười: "Anh thích tôi à? Thế thì để dành tiền đi!".
Igor không hề coi đó là lời nói đùa.
Nhưng Larisa như một con ngựa bất kham, lúc thì cô lấy người này làm chồng, lúc lại có quan hệ tình ái với một người khác.
Chia tay với người chồng thứ hai, cô đưa con trai trở lại Mátxcơva. Cuộc sống của người mẹ đơn thân không có tiền trong căn hộ tồi tàn ở Leningrad trở thành gánh nặng quá sức đối với cô. Đến thủ đô, cô chỉ mong sao ổn định cuộc sống càng nhanh càng tốt. Khi đó Larisa vẫn còn rất đẹp. Cô nghĩ: "Mình phải nắm lấy cơ hội bằng mọi giá. Hoặc là bây giờ, hoặc là không bao giờ".
Đúng lúc đó xuất hiện một ông chủ nhà băng, giàu có, chịu chơi. Larisa lao vào cuộc tình đó mà không hề đắn đo.
Một lần, nữ diễn viên nổi tiếng Vera Glagoleva, bạn thân của Larisa mời cô đến khám phá một nhà hàng mới. Ông chủ nhà hàng chẳng phải ai xa lạ, mà chính là Igor. Hai người chào nhau, Igor hỏi thăm. Larisa trả lời: "Tôi đang ở Mátxcơva với mẹ và con trai. Nhờ trời, đã mua được căn hộ. Hy vọng sẽ trụ lại đây lâu dài. Đã tìm được một anh tương đối giàu có, nhưng chưa chắc đã trông cậy được. Nếu thi thoảng anh giúp được vài ba việc thì tốt".
Quả thực, Larisa khi đó có rất nhiều vấn đề, nên chị nhờ vả rất tự nhiên. Igor đồng ý. Và anh đã giúp chị hơn bất cứ một người ruột thịt nào.
Một lần ông chủ nhà băng mời mẹ con chị cùng cậu con trai 6 tuổi đi nghỉ ở Thổ Nhĩ Kỳ. Và trên máy bay chuyện không may đã xảy ra. Tiếp viên đánh đổ nước sôi vào người cậu bé khiến cậu bị bỏng nặng. Larisa chỉ còn biết trông cậy vào Igor. Vài giờ sau, cậu bé đã nhận được sự sơ cứu cần thiết. Igor đặt vé cho gia đình chị quay trở lại Mátxcơva ngay và từ sân bay đưa họ thẳng về trung tâm bỏng.
Cậu bé khỏi bệnh. Larisa áy náy khôn nguôi, không biết phải cám ơn Igor bằng cách nào. Chị nói với mẹ: "Con đi ăn với Igor mẹ nhé, con muốn ngồi nói chuyện với Igor". Họ ngồi ăn với nhau, rồi sau đó đến một khách sạn...
Larisa thường đáp tầu hỏa từ Leningrad lên Mátxcơva. Larisa xinh đẹp, được nhiều người theo đuổi, nên đương nhiên không thèm để mắt tới cậu nhóc đó. Igor nhớ lại: "Hầu như không thể tiến lại gần Larisa. Cô ấy có rất nhiều vệ tinh quanh quanh. Những người khác chỉ còn nhỏ nước dãi mà tiếc".
Igor biết rằng cô gái xinh đẹp kia không phải dành cho mình. Cậu thi trượt đại học y, nên phải nhập ngũ làm nghĩa vụ. Xuất ngũ, cậu xin chân học nghề đầu bếp ở nhà hàng Budapest. Thỉnh thoảng cậu vẫn gặp Larisa ở đâu đó, nhưng cũng chỉ là những cuộc gặp tình cờ, không có nghĩa gì cả. Khi Igor được làm bếp trưởng, thì anh thi đỗ vào trường Đại học Kinh tế Plekhanov - trường đại học chuyên về kinh tế và kinh doanh hàng đầu Liên Xô thời bầy giờ.
Cả Igor và Larisa đều có cuộc sống riêng. Igor cũng có gia đình, nhưng không sao thoát khỏi hình bóng của Larisa. Xem phim "Bản tình ca nghiệt ngã", Igor nhủ thầm: "Ước gì mình cưới được cô gái này làm vợ". Nhưng Larisa luôn ở đâu đó rất cao, không thể với tới được. Có lần gặp nhau, biết tình cảm mà anh dành cho cô, Larisa cả cười: "Anh thích tôi à? Thế thì để dành tiền đi!".
Igor không hề coi đó là lời nói đùa.
Nhưng Larisa như một con ngựa bất kham, lúc thì cô lấy người này làm chồng, lúc lại có quan hệ tình ái với một người khác.
Chia tay với người chồng thứ hai, cô đưa con trai trở lại Mátxcơva. Cuộc sống của người mẹ đơn thân không có tiền trong căn hộ tồi tàn ở Leningrad trở thành gánh nặng quá sức đối với cô. Đến thủ đô, cô chỉ mong sao ổn định cuộc sống càng nhanh càng tốt. Khi đó Larisa vẫn còn rất đẹp. Cô nghĩ: "Mình phải nắm lấy cơ hội bằng mọi giá. Hoặc là bây giờ, hoặc là không bao giờ".
Đúng lúc đó xuất hiện một ông chủ nhà băng, giàu có, chịu chơi. Larisa lao vào cuộc tình đó mà không hề đắn đo.
Một lần, nữ diễn viên nổi tiếng Vera Glagoleva, bạn thân của Larisa mời cô đến khám phá một nhà hàng mới. Ông chủ nhà hàng chẳng phải ai xa lạ, mà chính là Igor. Hai người chào nhau, Igor hỏi thăm. Larisa trả lời: "Tôi đang ở Mátxcơva với mẹ và con trai. Nhờ trời, đã mua được căn hộ. Hy vọng sẽ trụ lại đây lâu dài. Đã tìm được một anh tương đối giàu có, nhưng chưa chắc đã trông cậy được. Nếu thi thoảng anh giúp được vài ba việc thì tốt".
Quả thực, Larisa khi đó có rất nhiều vấn đề, nên chị nhờ vả rất tự nhiên. Igor đồng ý. Và anh đã giúp chị hơn bất cứ một người ruột thịt nào.
Một lần ông chủ nhà băng mời mẹ con chị cùng cậu con trai 6 tuổi đi nghỉ ở Thổ Nhĩ Kỳ. Và trên máy bay chuyện không may đã xảy ra. Tiếp viên đánh đổ nước sôi vào người cậu bé khiến cậu bị bỏng nặng. Larisa chỉ còn biết trông cậy vào Igor. Vài giờ sau, cậu bé đã nhận được sự sơ cứu cần thiết. Igor đặt vé cho gia đình chị quay trở lại Mátxcơva ngay và từ sân bay đưa họ thẳng về trung tâm bỏng.
Cậu bé khỏi bệnh. Larisa áy náy khôn nguôi, không biết phải cám ơn Igor bằng cách nào. Chị nói với mẹ: "Con đi ăn với Igor mẹ nhé, con muốn ngồi nói chuyện với Igor". Họ ngồi ăn với nhau, rồi sau đó đến một khách sạn...
Đêm đó là một đêm kinh hoàng đối với Larisa. Trong thâm tâm chị, chung giường với Igor chẳng khác nào ngủ với anh trai của chính mình. Igor cáu kỉnh: nữ thần của anh hóa ra lại nặng nợ trần gian quá. Sáng sau, anh chở Larisa về nhà với gương mặt cau có. Chị biết chị đã làm cho Igor thất vọng. Nhưng cũng chính từ thời điểm đó mọi chuyện bắt đầu dần dần thay đổi.
Hè năm đó, Larisa cho mẹ và con trai về quê. Chị sửa soạn đi Cyprus theo lời mời của một vài người giàu có. Chị hứa với Igor: "Anh yên tâm, sẽ không có chuyện gì xảy ra giữa em với bất cứ ai trong số đó". Nhưng Igor đáp: "Anh cũng muốn đi. Sao chúng ta không đi Israel?". Larisa đồng ý đi chung với một điều kiện: Hai người sẽ ở riêng.
Tới Jerusalem, Igor thuê một suit 2 phòng, mỗi phòng lại có khu vệ sinh riêng. Nhìn qua thì như là riêng rẽ, nhưng thực ra là vẫn ở chung. Vài ngày trôi qua trong bình yên. Larisa bỗng nhiên gặp một nhóm bạn nghệ sĩ từ Nga sang lưu diễn. Chị bỏ Igor ở khách sạn một mình, tung tăng đi xem, rồi tụ tập nhậu nhẹt thâu đêm.
Sáng hôm sau quay trở lại khách sạn, Larisa hốt hoảng thấy những giọt nước mắt trên gương mặt Igor. Mọi thứ trong chị bỗng chốc đảo lộn. Chị nghĩ thầm: "Không, không thể như thế này được nữa. Trời sẽ trừng phạt mình!". Và bỗng nhiên, xuất hiện một thứ tình cảm nào đó lớn hơn, nghiêm túc hơn và cũng lạ lẫm hơn.
Larisa đã quá quen với cách hành xử khác của đàn ông. Họ trèo qua bancon để tặng hoa, nói những lời có cánh, nhưng họ cũng có thể lên lớp dạy dỗ và giở giọng đểu giả. Chị chưa bao giờ được ai đó xót thương, thấu hiểu và cảm thông. Khi đó chị đã nghĩ: "Anh ta cứ tát mình còn thấy dễ chịu hơn là nhìn mình với đôi mắt đẫm lệ thế kia!"
Quan hệ nghiêm túc giữa hai người bắt đầu chính từ chuyến đi Israel năm đó.
Một lần, Igor bảo: "Mình về sống với nhau nhé? Anh sẽ đưa em mọi thứ anh có". Larisa vặc lại: "Nhưng ông chủ nhà băng hứa sẽ đưa em số tiền mà anh chẳng thể có". Igor cười khẩy: "Em tin thằng cha đó à? Rồi sau đó hắn sẽ lấy lại hết cho mà xem...". Larisa hiểu anh nói đúng, nhưng chị chưa dám công khai với mẹ và con trai về mối quan hệ của họ. Chị sợ làm con trai tổn thương. Dọn về nhà Igor ở thì chị không muốn, vì như vậy Igor sẽ nắm được đằng chuôi. Hai người chỉ còn cách gặp nhau trong xe hơi.
Mùa đông đến. Một buổi tối Igor sửa soạn ra về và Larisa chuẩn bị "tiễn" anh ra xe như thường lệ, thì mẹ chị nói: "Này con, con không thấy xấu hổ khi về đến nhà nằm duỗi chân duỗi tay ra là ngủ ngay, còn thằng bé thì phải lặn lội bão tuyết thế này?". Larisa hỏi: "Thế theo mẹ thì thế nào?". Mẹ chị đáp thản nhiên: "Có gì là khó hiểu đâu? Cứ để nó ngủ đêm ở đây. Tôi quá biết rõ chị đi "tiễn" gì mà "tiễn" đến gần sáng mới về thế?"
Igor ở lại. Sáng sau, con trai chị hé cửa nhìn vào. Larisa vô cùng lo lắng không biết phản ứng của nó ra sao? Thằng bé bỗng hô toáng lên: "Chú Igor ngủ ở đây ạ?! Hoan hô!". Và nó nhảy thẳng lên giường, chỗ Igor nằm.
Nhưng Larisa nhất quyết không chịu đi đăng ký. "Cưới xin làm gì? Em đã hai lần lấy chồng. Có chuyện gì tốt đẹp đâu? Tốt nhất là cứ sống thế này" - chị nói. Nhưng Igor thì lại không muốn như vậy. Khi đó Larisa vẫn chưa chính thức ly dị với người chồng thứ hai. Anh ta sống ở Tbilisi và khi đó chính sự ở Gruzia rất căng thẳng.
Đúng lúc đó thì Larisa có mang. Chị không muốn có thêm con. Chị cố tình làm cho sảy thai bằng mọi cách: leo trèo, nhảy, mang vật nặng. Mẹ chị có lần quát: "Con điên, mày định chết đấy à?". Làm đủ cách mà không ăn thua, Larisa tìm đến bác sĩ quen. Chị không biết rằng Igor đã gọi điện trước cho bác sĩ: "Anh hãy nghĩ ra điều gì đó dọa để cô ấy sợ".
Hè năm đó, Larisa cho mẹ và con trai về quê. Chị sửa soạn đi Cyprus theo lời mời của một vài người giàu có. Chị hứa với Igor: "Anh yên tâm, sẽ không có chuyện gì xảy ra giữa em với bất cứ ai trong số đó". Nhưng Igor đáp: "Anh cũng muốn đi. Sao chúng ta không đi Israel?". Larisa đồng ý đi chung với một điều kiện: Hai người sẽ ở riêng.
Tới Jerusalem, Igor thuê một suit 2 phòng, mỗi phòng lại có khu vệ sinh riêng. Nhìn qua thì như là riêng rẽ, nhưng thực ra là vẫn ở chung. Vài ngày trôi qua trong bình yên. Larisa bỗng nhiên gặp một nhóm bạn nghệ sĩ từ Nga sang lưu diễn. Chị bỏ Igor ở khách sạn một mình, tung tăng đi xem, rồi tụ tập nhậu nhẹt thâu đêm.
Sáng hôm sau quay trở lại khách sạn, Larisa hốt hoảng thấy những giọt nước mắt trên gương mặt Igor. Mọi thứ trong chị bỗng chốc đảo lộn. Chị nghĩ thầm: "Không, không thể như thế này được nữa. Trời sẽ trừng phạt mình!". Và bỗng nhiên, xuất hiện một thứ tình cảm nào đó lớn hơn, nghiêm túc hơn và cũng lạ lẫm hơn.
Larisa đã quá quen với cách hành xử khác của đàn ông. Họ trèo qua bancon để tặng hoa, nói những lời có cánh, nhưng họ cũng có thể lên lớp dạy dỗ và giở giọng đểu giả. Chị chưa bao giờ được ai đó xót thương, thấu hiểu và cảm thông. Khi đó chị đã nghĩ: "Anh ta cứ tát mình còn thấy dễ chịu hơn là nhìn mình với đôi mắt đẫm lệ thế kia!"
Quan hệ nghiêm túc giữa hai người bắt đầu chính từ chuyến đi Israel năm đó.
Một lần, Igor bảo: "Mình về sống với nhau nhé? Anh sẽ đưa em mọi thứ anh có". Larisa vặc lại: "Nhưng ông chủ nhà băng hứa sẽ đưa em số tiền mà anh chẳng thể có". Igor cười khẩy: "Em tin thằng cha đó à? Rồi sau đó hắn sẽ lấy lại hết cho mà xem...". Larisa hiểu anh nói đúng, nhưng chị chưa dám công khai với mẹ và con trai về mối quan hệ của họ. Chị sợ làm con trai tổn thương. Dọn về nhà Igor ở thì chị không muốn, vì như vậy Igor sẽ nắm được đằng chuôi. Hai người chỉ còn cách gặp nhau trong xe hơi.
Mùa đông đến. Một buổi tối Igor sửa soạn ra về và Larisa chuẩn bị "tiễn" anh ra xe như thường lệ, thì mẹ chị nói: "Này con, con không thấy xấu hổ khi về đến nhà nằm duỗi chân duỗi tay ra là ngủ ngay, còn thằng bé thì phải lặn lội bão tuyết thế này?". Larisa hỏi: "Thế theo mẹ thì thế nào?". Mẹ chị đáp thản nhiên: "Có gì là khó hiểu đâu? Cứ để nó ngủ đêm ở đây. Tôi quá biết rõ chị đi "tiễn" gì mà "tiễn" đến gần sáng mới về thế?"
Igor ở lại. Sáng sau, con trai chị hé cửa nhìn vào. Larisa vô cùng lo lắng không biết phản ứng của nó ra sao? Thằng bé bỗng hô toáng lên: "Chú Igor ngủ ở đây ạ?! Hoan hô!". Và nó nhảy thẳng lên giường, chỗ Igor nằm.
Nhưng Larisa nhất quyết không chịu đi đăng ký. "Cưới xin làm gì? Em đã hai lần lấy chồng. Có chuyện gì tốt đẹp đâu? Tốt nhất là cứ sống thế này" - chị nói. Nhưng Igor thì lại không muốn như vậy. Khi đó Larisa vẫn chưa chính thức ly dị với người chồng thứ hai. Anh ta sống ở Tbilisi và khi đó chính sự ở Gruzia rất căng thẳng.
Đúng lúc đó thì Larisa có mang. Chị không muốn có thêm con. Chị cố tình làm cho sảy thai bằng mọi cách: leo trèo, nhảy, mang vật nặng. Mẹ chị có lần quát: "Con điên, mày định chết đấy à?". Làm đủ cách mà không ăn thua, Larisa tìm đến bác sĩ quen. Chị không biết rằng Igor đã gọi điện trước cho bác sĩ: "Anh hãy nghĩ ra điều gì đó dọa để cô ấy sợ".
(còn tiếp)
Entries liên quan:
CẶP MẮT ĐẸP DÃ MAN! (1)
CẶP MẮT ĐẸP DÃ MAN! (2)
BONUS
23 comments:
E xem roi, nhung khong biet nen comment nhu the nao, cho sang mai da.
Ờ, tôi cũng băn khoăn luôn.
Trời! NGười phụ nữ này mạnh mẽ quá! Chị ấy làm mọi việc theo ý thích và suy nghĩ của riêng mình, chẳng cần quan tâm đến những luật lệ, qui ước đạo đức. Cảm tưởng chị ấy cứ thế mà tiến lên, tiến lên , không bao giờ dừng lại vậy... tiếc rằng có vẻ chị ấy chưa tìm được người đàn ông hợp với mình và chưa tìm được điều gì ý nghĩa trong đời :-(
Vinh quang, sóng gió, bi kịch, hạnh phúc, tình yêu, những "điểm cực" của cảm xúc. Larisa sống một cuộc sống của ít nhất 10 người bình thường cộng lại.
Mà lại còn phần 4 mới kinh.
Nói thật là anh rất thích phụ nữ, hợp làm ăn với phụ nữ, nhưng như chị này thì chắc là anh cũng khiếp vía. Hì!
Minh khong ngo Larisa lai la nguoi song nhu vay
Phụ nữ cá tính mạnh thông thường sẽ ít nhất "một lần"...hoặc nhiều lần ;))...gặp khắc tinh của đời mình. Hình như Igor tuy nhỏ tuổi hơn những người đàn ông trước anh ta, nhưng lại có vẻ thông minh và hiểu rỏ bản tính của Larisa.
@An @ Vhlinh:
Thôi để hết phần 4 rồi còm luôn thể nhé?
@Titi:
Quá mạnh, đúng không Titi? Người phụ nữ như này cần một người đàn ông vô cùng điềm tĩnh và vô cùng bao dung. Nếu không sớm muộn gì cũng đổ vỡ.
@NLVĐ:
Thích ý này của em: "Larisa sống một cuộc sống của ít nhất 10 người bình thường cộng lại".
Thế mà lại có phần 4 mới kinh!
@A Thụy:
Hóa ra đời anh vẫn chưa gặp "bà chằng" nào như thế này hả?
@Tranhoalan:
Cứ tưởng bạn biết hết bí mật đời tư của Larisa rồi chứ?
@LU:
Yeah, sự thấu hiểu và thông cảm không phụ thuộc vào tuổi tác.
Hi hii, Minh chi nhin Larisa voi mat nguong mo va biet la Larisa co nhieu chong nhung khong tim hieu sau, Ket noi lai dung la Larisa qua noi loan ngay ca khi lam MC 1TV
Em không ngờ lại có một Scarlett O'Hara thực như thế,
Mắc cười với cái comt của anh Thụy quớ. hí hí...Em chỉ sợ, đứng trước đôi mắt đẹp thế kia, anh sẽ quên hết hiểm nguy, cảnh báo của mọi người ấy :-D
Chị ấy quá đẹp mà vì quá đẹp nên sống như thế cũng chả dám chê trách gì, trời ơi em là đàn bà con gái mà cũng chết chìm trong đôi mắt đẹp đến vậy!
Đọc thấy nội dung phim hấp dẫn quá đi. Cách gì được coi.
Con ngựa bất kham và quyến rũ chết người. Chuyện hay quằn quại, đọc không rời mắt.
Đúng như bạn Lan nói, cô ấy quả thật là một Scarlett O'Hara từ 'Gone with the Wind' thoát ra ngoài đời.
Đọc hay quá!
Sống với toàn "cảm xúc mạnh", cả khổ đau lẫn vui sướng, rất ít người phụ nữ làm được điều này.
:) Đúng là rất hay. Chờ xem tiếp
Vậy a mau mau làm tiếp phần 4 dùm e nghen, cám ơn a trước.
tuyệt thật
Bài dịch về cuộc đời Larixa hay quá, phần 4 đâu rồi bác chủ ơi?
Ngày xưa ân tượng mãi về cô diễn viên này trong bộ phim Bản tình ca nghiệt ngã, diễn xuất phải gọi là trên tuyệt vời. Nhưng khi ca ngợi sự thành công của Larixa trong phim này thì không thể nói đến sự góp phần của 2 bạn diễn cùng đóng trong phim: Andrei Miakov (người đã thành công rực rỡ trong phim Số phận trớ trêu và phim Chuyện tình công sở) và diễn viên gạo cội Nhikita Mikhailov.
Đăng nhận xét