Con đường Miền Đông
Mù giăng như sông
Vừng dương lữ thứ
Ngủ mê trên đồng
Nửa mắt là rừng
Nửa mày là bể
Ta đi tìm quên
Mưa mờ trần thế
Mưa nâu gốc rạ
Mưa tía hoa đào
Vành khăn Soóng Cọ
Mắt dài đuôi lau
Phố núi, làng sâu
Rượu bầu trám muối
Ta uống cùng ai
Nỗi buồn nghìn tuổi
Đá mòn dưới suối
Sỏi mòn dưới chân
Xin người đừng nhắc
Phương trời cố nhân
Rồi ta sẽ quên
Những rừng phù thuỷ
Những nẻo bụi hồng
Mệt nhoài đô thị
Con đường cô lẻ
Là đường Miền Đông
Hồn ta như thể
Cánh chim muôn trùng...
___
- Miền Đông mà tác giả đề cập trong bài thơ này là miền đông bắc Việt Nam, khu vực tỉnh Quảng Ninh.
- Soóng Cọ: Loại hình hát đối đáp dân gian của người Sán Chỉ. Hội Soóng Cọ thường được tổ chức vào giữa tháng Ba hàng năm.
THƠ NGÔ MAI PHONG
- Soóng Cọ: Loại hình hát đối đáp dân gian của người Sán Chỉ. Hội Soóng Cọ thường được tổ chức vào giữa tháng Ba hàng năm.
THƠ NGÔ MAI PHONG
0 comments:
Đăng nhận xét