3/6/10

MỪNG CHO HỌC TRÒ



Có lẽ chưa bao giờ tôi phấn khích trước việc một sinh viên mà tôi hướng dẫn, bảo vệ khóa luận tốt nghiệp đại học như trường hợp của cô gái này.

Cách đây 2 năm, khi tôi dạy môn PR ở năm thứ ba, thì cô là sinh viên để lại cho tôi ấn tượng sâu đậm nhất. Tôi không biết vì lý do gì mà cô có thể đưa ra những câu trả lời chính xác cho những câu hỏi khá khó của tôi. Chẳng hạn: “Doanh nghiệp có nên thực hiện PR trong bối cảnh khủng hoảng kinh tế?”.

Ngay một người làm PR chuyên nghiệp cũng sẽ phải có vài phút suy nghĩ, nhưng cô trả lời rất nhanh. Lý do thứ nhất, thứ hai, thứ ba... Tất cả đều đúng. Cứ như là cô đã có vài năm làm PR chuyên nghiệp tại một doanh nghiệp nào đó.

Tôi hỏi: “Em đã đi làm PR ở đâu, hoặc đã đọc cuốn sách PR nào về vấn đề này chưa?”. Cô trả lời thành thật: “Thưa thầy, chưa ạ”.

Tôi chỉ có thể giải thích rằng, PR đối với cô như là một thứ bẩm sinh. Tự nhiên như không khí để thở vậy.

Thế nên, tôi đã vui vẻ gật đầu, khi cô ngỏ lời muốn tôi trở thành người hướng dẫn khóa luận tốt nghiệp cho cô.

Cái đề tài cô chọn thật khó nhằn. Chắc chắn không thể copy và paste từ bất cứ tài liệu nào trong cái chợ luận văn trên mạng cũng như trước cổng mỗi trường đại học. Nhưng tôi thấy thú vị với đề tài đó, bởi tôi nghĩ rằng nếu làm được việc đó, cô sẽ có một hành trang đáng kể để cô thực hiện ước mơ trở thành người làm PR chuyên nghiệp.

Tuy không có nhiều thời gian, song tôi cũng đưa ra cho cô những yêu cầu khá khó khăn đối với một sinh viên. Cô phải quăng mình vào vòng quanh chuyên nghiệp của ngành công nghiệp PR, phải quan sát, phải ghi chép, phải sống trong môi trường đó để viết cho được bản khóa luận của mình.

Tôi hài lòng với những điều mà cô đã làm được.

Trước ngày bảo vệ, tôi còn yêu cầu cô làm thêm một slide tổng kết cái mô hình xây dựng thương hiệu rất đặc biệt mà cô đã khảo sát ra. Cô vẽ ra cái mô hình, không giống với tưởng tượng của tôi, nhưng lại giải thích đúng những thứ cần nói theo một cách khác.

Hôm nay, cô bảo vệ cuối cùng trước giờ nghỉ trưa. Khi mọi người trong hội đồng đã bắt đầu mệt mỏi. Tôi nhắn cho cô một cái tin: “Bình tĩnh, thở thật sâu và trình bày”.

Cô trình bày rất tốt bản thuyết trình, nhấn mạnh và giải thích rõ mô hình của mình.

Nhưng người phản biện lại không hài lòng. Chị vừa làm tiến sĩ ở nước ngoài về, và bầy tỏ sự thất vọng về một bản khóa luận còn lỗi chính tả, lỗi hành văn, quá ôm đồm, các nhận định không được bảo chứng bằng số liệu thống kê độc lập và một số điều mà theo chị “không đúng theo lý thuyết PR”.

Chị nhường quyền cho chủ tịch hội đồng quyết định có nên chấm điểm cho khóa luận này hay không.

Cô sinh viên của tôi ngồi bình tĩnh trước những lời nhận xét gay gắt. Mắt cô long lanh và đôi lúc cô còn mỉm cười. Giá như không phải là cô, thì chắc cả hội đồng đã nhìn thấy một cái xác không hồn, sụp đổ hoàn toàn và có thể kèm theo những dòng nước mắt tức tưởi.

Cô xin phép Chủ tịch hội đồng: "Thưa cô, đã chết thì phải chết cho đẹp, xin phép cô cho em được trao đổi lại xung quanh những ý kiến của cô phản biện".

Cô nhận lỗi đã để những sai sót về chính tả, hành văn và quy định trình bày của khóa luận. Với một phong cách ung dung, đĩnh đạc và tự tin cô trình bày lại quan điểm của mình, đưa ra những ví dụ để chứng minh mình đúng. Nếu không có một nền tảng kiến thức, không có kinh nghiệm từ công việc, thì không ai có thể nói như vậy.

Khi cô nói xong, cả hội trường vỗ tay. Trong suốt 5 năm dự các cuộc bảo vệ khóa luận, tôi chưa thấy một sinh viên nào “lội ngược dòng” ấn tượng như vậy.

Cô có vẻ áy náy vì trót để tôi buồn vì cuộc bảo vệ đầy tranh cãi của mình. Nhưng tôi có buồn đâu? Tôi tự hào vì có một sinh viên như cô. Cô đã gặt hái được những kinh nghiệm thực tiễn quý báu trong quá trình viết khóa luận và cô cũng học được nhiều nhất tại buổi học cuối cùng này.

Tôi nói với cô rằng cô có thể không được điểm cao cho bản khóa luận, nhưng có một điều chắc chắn là cô đã làm được những điều mà không phải sinh viên nào cũng có thể làm được.

Cô là người sáng tạo, chứ không phải là người làm khoa học. Cho nên tôi đánh giá cao ý tưởng và tinh thần chuyên nghiệp của cô.

Cô đã thực sự trưởng thành. Và tôi tin, cô sẽ trở thành một người làm PR xuất sắc trong tương lai.

Thầy chúc mừng em!

___

Ghi chú: Ảnh trên là chân dung sinh viên của tôi (lấy từ Facebook của cô ấy).



85 comments:

Tóc Dài on lúc 21:49 3 tháng 6, 2010 nói...

Chúc mừng sinh viên của cậu . Chúc mừng cậu!

VMC on lúc 21:51 3 tháng 6, 2010 nói...

@TD:
Cảm ơn Dài nhé. Nhanh tay còm thế.

Titi on lúc 22:01 3 tháng 6, 2010 nói...

Cô bé khá quá. Thường thì trong không khí căng thẳng thi cử, sinh viên mà bị hội đồng chất vấn thôi đã toát mồ hôi, ăn không nên đọi, nói không nên lời ròi. Thế mà cô bé này vẫn lưu loát lật ngược thế cờ. Rất ấn tượng!
Nếu không có gì bí mật thì cho em hỏi. Em ấy làm tốt nghiệp đề tài gì vậy anh?

doanh on lúc 22:02 3 tháng 6, 2010 nói...

- Có phải chị Huyền phản biện không bác ôi?

- "Cô là người sáng tạo, chứ không phải là người làm khoa học. Cho nên tôi đánh giá cao ý tưởng và tinh thần chuyên nghiệp của cô." Câu này là sao bác? Người sáng tạo với người làm khoa học khác nhau thế ư? Làm khóa luận là công trình khoa học đấy chứ, theo em vẫn hiểu thế ạ.

- Sau khi cô bé trình bày lai thì người phản biện có okie không?

Bác tạm lắng sự hứng khởi để trình bày đúng/sai tí đi ạ :-)

VMC on lúc 22:08 3 tháng 6, 2010 nói...

@Gauxx:
Biết ngay thể nào cũng có người hỏi câu như Gấu hỏi. Anh có nói là khóa luận không phải là công trình khoa học đâu? Khóa luận phải theo đúng niêm luật của một công trình khoa học. Nhưng anh thì đánh giá cao cô bé trên tư cách là người sáng tạo.

@Titi:
Cô bé khảo sát mô hình xây dựng thương hiệu thông qua tổ chức sự kiện, em ạ.

lvu on lúc 22:11 3 tháng 6, 2010 nói...

Chúc mừng thầy trò nhà bác nhé :))

Nhưng mà em phải nói thật, điểm yếu của các luận văn nhà mình là các bác ấy toàn tán hưu vượn, thiếu thuyết phục. Luận văn không cần dài (ai mà muốn đọc luận văn dài bây giờ?). Quan trọng là nó cho ra ý tưởng gì. Một điểm nữa, nếu luận văn có thu thập và xử lý số liệu (dạng quantitative) thì sẽ thấy ngay kiến thức về thống kê của SV Việt cực tệ. Cái này mạ tệ thì các thầy Tây đá cho ngay từ vòng gửi xe.

VMC on lúc 22:18 3 tháng 6, 2010 nói...

@Lvu:
Lừng nói không sai về các điểm yếu của luận văn. Nói chung là các bậc giáo dục ĐH và sau ĐH của VN phải làm lại vđ mà Lừng nói một cách nghiêm túc.
Khóa luận chưa đạt tới tầm luận văn, nhưng đúng là vẫn cần phải tuân thủ mọi quy định tối thiểu của một công trình khoa học.

doanh on lúc 22:25 3 tháng 6, 2010 nói...

Hehe, biết ngay bác sẽ trả lời như thế :-) Bác chưa giả nhời mấy í kia em hỏi. Nhưng thôi, thầy khen trò cũng là chuyện thường. Có điều, nếu cô bé có năng lực thật sự, bác động viên cũng đúng, nhưng đừng cho sv lên mây vội, dù là lên mây về "tinh thần sáng tạo".

Bác có thể cho em khắt khe cũng được, như sau: Năm thứ 3 chưa đọc cuốn sách nào khi thầy hỏi, năm thứ tư làm khóa luận chưa thể gọi là có nền tảng kiến thức, mấy tháng thực tập chưa thể gọi là có kinh nghiệm nhiều nhặn gì. Còn vụ PR như là hơi thở thì em không í kiến.

Em biết cái không khí ở hội đồng đó (người nhà mà), nó duy tình đến độ hoặc là sẽ có những cô/cậu khóc thút thít, các vị hội đồng thương xót cho điểm thêm; hoặc sẽ có cô bé này "Thưa cô, đã chết thì phải chết cho đẹp"!

Em không hay khen bác, bà kon khen quá nhiều, em thích bới móc để chê bác: bác đừng duy tình quá với sv, có thể làm hư họ ra.

VMC on lúc 22:33 3 tháng 6, 2010 nói...

@Gauxx:
Thầy Gấu nên khắt khe, nói chung là làm thầy nên khắt khe.
Anh cũng khắt khe, nhưng không khắt khe về lời khen.
Khóa luận thì cũng chỉ là một bài tập thôi.
Các sinh viên được anh "duy tình" thì chưa thấy ai hư cả. Vì trước khi được "duy tình" họ đã bị quay trong sự khắt khe của anh rồi.

NLVD nói...

Tin nhắn của anh là hải đăng cho cô ấy lội ngược dòng đấy.

LU on lúc 22:38 3 tháng 6, 2010 nói...

he he, danh sư xuất cao đồ, nịnh một tí đừng có ẩn danh nào hay thích chửi phụ nữ lại vào xiên xõ nhá. ;))
Điểm cao là cái củ khoai gì đâu? theo em thì điểm cao ko quan trọng, điều quan trọng là cô ấy có năng khiếu và tính sáng tạo. Em ko phải là ò ó o gì cả, nhưng mà những đứa bạn ngày còn đi học được khen là trò giỏi, điểm cao, thế mà ra trường làm lính quèn cho thiên hạ sai thôi. Em mang tiếng điểm ko cao, đi học ăn trứng ngỗng liên tục, nhưng thầy em cũng khen em có tính sáng tạo, và em thì bi giờ mần boss, bạn em điểm cao thì được mần lính :))
Theo sự hiểu biết hơi bị ngu của em, người sáng tạo khác người làm khoa học ở chỗ là, người sáng tạo có thễ tạo ra được những í nghĩ hay ho, và họ luôn tục sáng tạo, họ sinh ra là để sáng tạo. Và trong quá trình sáng tạo thì thành phẫm luôn luôn không hoàn hảo, giống như dầu thô mới khám phá từ lòng đất lên thì cần phải được chưng, cất, lọc, gạn lại...bla...bla...bla...

Và bi giờ, xong việc của người sáng tạo tìm tòi rồi là tới công việc của người mần pha học đây, người mần pha học chỉ việc căn cứ vào những điều đã được những người sáng tạo khác nghĩ ra, cho lên khuôn rồi, chỉ cần căn cứ theo đó mà mần việc, chưng, cất, gạn, lọc, theo đúng công thức mà thôi. Cả đời cứ mần thế là an toàn, là có thể được gọi là nhà pha học gia, bảo vệ và giử gìn cùng nâng cao chế biến những gì được những nhà sáng tạo chế ra.

Suy ra --> làm sáng tạo sẽ bị ném đá nhiều ,vì có công đưa ra những thứ đi trước thời gian chưa ai thử nghiệm, còn mần khoa học thì cứ thế mà nói theo, làm theo những cái khuôn đã được đúc sẵn.

MC3 on lúc 22:51 3 tháng 6, 2010 nói...

Chúc mừng bạn Vũ Mạnh Cường.
Mình cho rằng đây cũng là một cách PR hay nhất về hình ảnh người thầy giáo VMC.

VMC on lúc 22:56 3 tháng 6, 2010 nói...

@NLVĐ:
Anh nhắn từ trước khi bảo vệ cơ mà. Theo anh là do cô bé có bản lĩnh và sự tự tin.

@LU:
Em lý giải về nhà khoa học chưa hẳn đúng đâu. Anh biết có những nhà khoa học cực kỳ sáng tạo. Cô bé này vẫn hoàn toàn có thể biến khóa luận của cô ấy thành công trình khoa học (nhỏ) theo đúng nghĩa. Nhưng tố chất sáng tạo như cô ấy thì không phải sinh viên nào cũng có được.

VMC on lúc 22:57 3 tháng 6, 2010 nói...

@MC3:
Mình kể một câu chuyện xảy ra trong ngày, không có ý định PR cho sinh viên, cũng như cho bản thân đâu.

MC3 on lúc 23:14 3 tháng 6, 2010 nói...

Hướng mọi người tới một góc quay đẹp với những khuôn hình ấn tượng về người thầy giáo VMC, tại sao không? :))

L2C on lúc 00:07 4 tháng 6, 2010 nói...

Thấy ghen tỵ với cô bé này vì có khả năng sáng tạo, độc lập trong suy nghĩ ngay từ khi chưa có kinh nghiệm công việc nhiều.

Titi on lúc 08:59 4 tháng 6, 2010 nói...

Hí hí...2 hot teachers có hai cách dạy khác nhau thoai mờ. Có thể thầy Gấu chưa bao giờ gặp một học trò có tố chất sáng tạo như cô gái này nên thày chưa hiểu tại sao thầy Cường khen em đến thế. Em cũng từng là cô giáo em bit, có những học trò không mạnh về kỹ năng, con số (do tố chất bẩm sinh như vậy) nhưng lại si nghĩ táo bạo, khác người và thường là rất tự tin...
Cho nên em nghĩ, khen một người trẻ tự tin cũng nên cẩn thận vì sẽ khiến họ nghĩ thành công là dễ dàng, trong khi môi trường sư phạm ở ta quá xa thực tế phũ phàng ạ.

LU on lúc 09:06 4 tháng 6, 2010 nói...

anh Cường : anh nói đúng rồi ạ. Lúc em học bên engineering thì thầy em dạy rằng : mần khoa học phải có sáng tạo, như thế xã hội mới phát triển. Lí do này mà máy móc cứ ra đời mới ầm ầm, giá càng ngày càng rẻ, ai cũng có khả năng mua dìa xài.
Rồi khi em nhảy sang học design thì thầy em lại dạy rằng : design là sáng tạo, mà sáng tạo thì phải có tính khoa học thì mới mong áp dụng được vào thực tiễn. Nếu sáng tạo mà ko có tính khoa học thì là lý thuyết suông cả đời sáng tạo nằm trên kệ. Bằng chứng, design "ghế rùa" của em lấy ngẫu hứng rùa hồ tây bị bác, vì nó mang tính chậm lụt, ù lì, ko thực tế, đúng như bản thân của con rùa là thế. Em được nhồi nhét rằng, khoa học phải có sáng tạo và sáng tạo phải có tính khoa học.

Nhưng sau này em lại ngẫm nghĩ ra rằng, có những điều đôi khi đúng nơi này nhưng ko áp dụng cho nơi khác được.

Thí dụ heng, vài năm sau này em đọc tin tức bên nhà nhiều, em rút ra cái 1 kết lựng. Đó là, có thể tách rời khoa học và sáng tạo mà ko ảnh hưởng gì đến ai. Xã
Khoa học nha, bà mẹ của em bên VN bị đau mắt, bác sĩ phán phải mỗ ko mỗ sẽ mù, nhưng sau khi mỗ thì khả năng nhìn thấy 50/50. Có nghĩa là ko mỗ cũng mù, mà mỗ thì cũng có thể sẽ mù nên cần gì phải mỗ? Hỏi bác sĩ Mỹ thì họ bảo đem bà mẹ đi du lịch xin chữa bệnh, chỉ cần bắn tia laser vài phút và xong film, nhìn ngon lành. Điều này cho thấy trong lĩnh vực cần nâng cao sáng tạo thì khoa học ta lại có tính bảo vệ, bảo trì, và bảo quãn những kiến thức xưa như thời Napoleon còn...ko mặc y!
Còn về sáng tạo, trong một lĩnh vực ko cần sáng tạo mà cần sự bảo tồn, thì người đang có trách nhiệm lại sáng tạo thay vì bảo vệ và duy trì, đó là bảo vệ bản sắc và văn hóa ông bà đễ lại. Cái cũ họ đập đi, hoặc pha chế thêm nửa tây nửa ta vào, lâu ngày mất đi cái gốc, bà con muốn nhìn lại cái xưa thì thấy nó nửa giống Hoa, nửa giống Nhật, nửa giống Hàn Quốc... tuy áp dụng hơi bị ngược nhưng nó vẫn phát triển và tồn tại...

Thuy Dam Minh on lúc 10:01 4 tháng 6, 2010 nói...

Anh muôn nhìn sự viêc duơí môt goc độ khac: Nêú có thể, em set up cho anh một buôỉ nói chuyên vơí cô bé naỳ nhé!

doanh on lúc 10:13 4 tháng 6, 2010 nói...

@Bác C, bác đừng cho là em ghét bỏ gì bác, em không quen vuốt ve, cũng không chơi nói cạnh khóe. Em cứ trao đổi thẳng tưng thôi nhé. Nếu bác coi "khóa luận cũng chỉ là một bài tập thôi", thì em e rằng bác chưa khắt khe đủ với sv rồi.

@Ti yêu, hihi, theo lí thuyết thầy của Ti nói thì giờ thích nguội hơn, không thích hot đâu ạ :-)

Nói thêm thì, em chưa dạy nhiều, nhưng 10 năm cũng đủ để em biết nhiều sv giỏi, rất giỏi nữa, khóa nào cũng có một vài. Nói về cách, thì cách của em là em hay khen các bạn tố chất trung bình nhưng chịu cầu tiến, và ngược lại, hay chê những bạn giỏi để họ cố gắng hoàn thiện hơn.

Tuy nhiên, ở đây em chỉ trao đổi với bác C xung quanh vụ khóa luận này thôi cho nó gọn. Vì em nghĩ cực đoan là trong việc bảo vệ 1 công trình khoa học như thế thì phải có đúng/sai, tốt/dở. Chuyện tinh thần lội ngược dòng, hay cả hội trường vỗ tay và cô bé đứng lên như cảm tử quân xin chết đẹp, em thấy nó giống không khí sân khấu hơn.

Cái em muốn biết là sau khi cô bé nói lại thì cô giáo phản biện nhận xét sao nữa, nếu cô bé đưa ra lý lẽ đúng, thì nghĩa là gv phản biện phê phán sai (tất nhiên là ngoài những cái lỗi trình bày, hành văn ra)? Nhưng bác C không nói gì về vụ đó.

Unknown on lúc 10:26 4 tháng 6, 2010 nói...

Cô bé này tự tin, đối đáp ứng biến linh hoạt, ra nghề sẽ rất khá. Cô có tố chất bẩm sinh của người hành nghề PR.
Nhưng để đạt điểm cao trong luận văn, như mọi người đã comment, cô bé cần phải đi theo phương pháp luận nhất định.

Unknown on lúc 10:40 4 tháng 6, 2010 nói...

Bàn thêm về luận văn: có thể cô bé có rất nhiều ý tưởng nhưng một luận văn phải theo đúng phương pháp luận về nghiên cứu khoa học, có thể chỉ cần đào sâu vào một ý tưởng, phân tích và chứng minh thuyết phục (từ mô hình lý thuyết, đến số liệu thực tiễn) rất đạt.
Nhiều ý tưởng => Phân tích và làm sáng tỏ rất khó (vì cần nhiều mô hình hơn, tổng hợp nhiều hơn, nhiều số liệu diễn giải hơn) - ở cấp cử nhân có thể ko cần thiết.

VMC on lúc 11:08 4 tháng 6, 2010 nói...

@Gauxx:
Anh trao đổi thêm với Gấu thế này:
1. Anh nhất trí một công trình khoa học dù lớn hay nhỏ trước hết phải là một công trình khoa học và anh tôn trọng ý kiến của người phản biện về khía cạnh này.
2. Sự đúng/sai, tốt/dở của khóa luận là do hội đồng chấm khóa luận quyết định và anh tôn trọng quyết định đó, nên không bàn ở đây.
3. Entry này được viết ra để kể lại câu chuyện của một sinh viên có những tố chất để trở thành một người chuyên nghiệp (tất nhiên theo quan điểm của anh). Anh thấy cần có lời khen ngợi và anh đã khen ngợi.

VMC on lúc 11:17 4 tháng 6, 2010 nói...

@Lan:
Em nói thế là đúng rồi.

@A Thụy:
Biết ngay là bác sẽ quan tâm đến trường hợp này.

Nước chè quê on lúc 11:28 4 tháng 6, 2010 nói...

Em thích cái entry này ạ.

- Thích nhân vật chính: Xinh và duyên, cách đón nhận ý kiến phản biện không tỏ ra tiêu cực, tự tin phản biện trước thầy cô giáo, và tạo một không khí phản biện gây thiện cảm.

- Đồng ý là khóa luận hay kể cả luận văn cũng chỉ là bài tập.

- Với bạn Gauxx: Là thầy giáo chắc không nên quá coi trọng việc đúng sai, vì những điều trong trường dạy là hữu hạn, những lý thuyết được coi là đúng sai cũng chỉ là tương đối và luôn phát triển.

- Bạn Lvu: bạn đọc luận văn ở Việt nam bao giờ chưa?

Nặc danh nói...

Thưa cách Anh cách Chị!
Em xin tự giới thiệu em là nhân vật trong bài viết này ạ.
Em rất cảm ơn các anh chị đã có những nhận xét về em ạ.
Em xin phép có vài ý kiến nho nhỏ thôi ạ. Có gì không phải, các anh chị bỏ qua cho em ạ!
@ Anh Gauxx
Thưa Anh!
Anh yên tâm đi ạ. Em không "lên mây" khi được Thầy Cường khen đâu ạ. Hqua bảo vệ, khi Cô phản biện không vừa lòng với khóa luận của em. Em cũng chẳng đau khổ hay bất mãn gì cả ạ.
Cô có cách nhìn của Cô. Còn em chỉ muốn chứng minh những gì mình nói ra trong khóa luận là đúng, có cơ sở và em có bằng chứng cho điều đó nên em xin phép được nói ra chứ ko có thái độ gì cả.
Thật lòng là lúc đó em chỉ muốn bảo vệ ý kiến của mình. Chứ chẳng với một mục đích gì cả.
Hic, nhưng cũng công nhận là khi thấy Thầy Cường lên nói với mọi người trên phương diện là người phản biện. Em thấy rất có lỗi. Và em nghĩ, nếu mình không làm tốt thì thật áy náy.
Còn câu, "Đằng nào cũng chết, đã chết thì chết cho đẹp" là do cô Trưởng Ban hôm qua khuyên chúng em thôi ạ. Em chỉ là thực hiện những gì Cô khuyên ạ!
Em tin những gì mình nói là cơ sở. Và những thành công trên thực tế của các hoạt động PR đó là nhân chứng cho nhận định của em.
Em xin hết ạ. (Hic, xin lỗi anh nếu em làm anh bực mình vì những điều em nói ạ. Em chào anh ạ. Em chỉ muốn giải thích những thắc mắc của anh. Còn các vấn đề liên quan đến khoa học này nọ, em chẳng biết gì nên em ko có gì để nói ạ. Mà em cũng chẳng thích nghiên cứu khoa học nên cũng chẳng quan tâm ạ.
Em chào anh!

Nặc danh nói...

Hic, Em quên mất.
Em cảm ơn Thầy ạ. Em sẽ cố gắng nhưng cuộc sống đôi khi không biết thế nào mà nói trước được ạ. Nhất là cuộc sống của em. Em để ý rồi. Em làm việc gì hay xảy ra chuyện lắm ạ.
Nên...
Một lần nữa, em cảm ơn Thầy rất nhiều!

doanh on lúc 12:10 4 tháng 6, 2010 nói...
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
doanh on lúc 12:18 4 tháng 6, 2010 nói...

Bác C, em xóa comment trên vì vừa đẩy lên thì gặp còm của cô bé xinh xinh rồi. Coi đó như là em gửi mess riêng cho bác thôi. Vì cái còm của cô bé này đủ để không cần kết luận nữa.

"Còn các vấn đề liên quan đến khoa học này nọ, em chẳng biết gì nên em ko có gì để nói ạ. Mà em cũng chẳng thích nghiên cứu khoa học nên cũng chẳng quan tâm ạ."

Bonus: thầy Cường là người hướng dẫn chứ, em ghi sai rồi. Cứ gọi tôi là anh cũng đươc rồi:-)

Nặc danh nói...

@ Anh Gauxx
Vâng ạ! Em xin nhận là em ghi sai ạ. Mặc dù thật lòng em cũng chẳng biết là mình ghi sai cái gì cả. Chắc nó liên quan đến cái phần khoa học hả anh?
Cứ động đến khoa học là em đau đầu lắm. Thôi, chắc em sai thật. Vì em nhận lỗi rồi, nên anh bỏ qua nha.
Em chào anh ạ!

Nặc danh nói...

Em nhận ra chỗ em viết sai rồi chỗ "trên phương diện..." Em nhận ra thật rồi ạ. Cảm ơn anh!

Unknown on lúc 13:35 4 tháng 6, 2010 nói...

Nặc danh này đáng ngờ quá, oan cho cô bé học trò của anh Cường.
Cô bé có tố chất chuyên nghiệp sẽ không trả lời không chuyên nghiệp như thế này.

Đỗ on lúc 13:53 4 tháng 6, 2010 nói...

Nội đọc bấy nhiêu chữ "ạ" của cháu, chú vừa cười vừa thấy cháu là một cô bé ngoan và rất đáng yêu.

Unknown on lúc 14:26 4 tháng 6, 2010 nói...

Chúc mừng hai thầy trò nhé.

Nặc danh nói...

Thích những cái còm của Gauxx.
"Hic, nhưng cũng công nhận là khi thấy Thầy Cường lên nói với mọi người trên phương diện là người phản biện". Đọc đi đọc lại câu này vẫn không hiểu người viết định nói gì!
Nghệ Nghệ

VMC on lúc 17:05 4 tháng 6, 2010 nói...

@Nghệ Nghệ:
- Gấu mà còm thì miễn chê rồi, đúng theo mong muốn của Nghệ Nghệ về việc nâng cao chất lượng comment trong các blog.
- Cô bé đã nhận ra chỗ sai trong comment bên dưới rồi, bạn à.

VMC on lúc 17:06 4 tháng 6, 2010 nói...

@Lan:
Đúng là cô bé ấy đó bạn. Vào blog mà cũng phải chuyên nghiệp thì boring lắm.

Unknown on lúc 17:29 4 tháng 6, 2010 nói...

@Nặc danh: sorry em nha. Chúc mừng em!

Unknown on lúc 17:37 4 tháng 6, 2010 nói...

@VMC: Hơi giống "tam sao thất bản". Cùng một nội dung nhưng nếu không ở trong buổi bảo vệ như tác giả, mỗi độc giả lại hiểu theo một cách nhất định.

Nặc danh nói...

@ Lan, Không có gì ạ. Em cảm ơn chị!

Thuy Dam Minh on lúc 18:13 4 tháng 6, 2010 nói...

Đỗ: Tôi thích cái từ ạ của cô bé này. Là đòn phản nhẹ nhàng đấy bác Đỗ ạ! Tôi cũng đã gặp vài trường hợp như thế này. Tôi thích! Hì!

VMC: Cái reply của em vẫn có nghĩa là chưa trả lời đề nghị của anh đâu đấy nhé! Hic!

doanh on lúc 18:25 4 tháng 6, 2010 nói...

@Cô bé xinh xinh: tôi hay phê chuyện duy tình này kia, thực ra tôi duy tình bà cố luôn. Tôi quan điểm giơ cao để đánh sẽ. Tôi hy vọng rằng em đã được thầy Cường ưu ái và đánh giá cao như vậy, em sẽ lấy đó mà cố gắng không ngừng để không phụ lòng của Thầy. Một người giỏi thực sự, dù là lĩnh vực gì đi nữa, cũng phải đi từ một bản lĩnh và thái độ làm việc khoa học. Em cũng thấy những bài báo thầy Cường viết hay vì không chỉ là một sản phẩm sáng tạo có chất lượng mà còn phải dựa trên một tinh thần duy lý khoa học. Đừng xem nhẹ cái gì mà hỏng chuyện lớn. Vì tôi tin em là người có tố chất tốt nên tôi mơi chia sẻ chân thành như vậy.

Sorry bác Cường, nếu những comments của em có làm cho câu chuyện hơi căng và mất hứng của bác ít nhiều. Em vẫn theo đuổi một cách nói chuyện duy lý, nhưng ở cuối cuộc nói, ta sẽ gặp cái tình. Em tin đó là tinh thần trao đổi lành mạnh, nhất là ở trên mạng. Chúc bác sẽ có nhiều học trò tốt, không chỉ PR, mà nếu em nào học được làm báo thương hiệu VMC thì mới không uổng phí.

LanA11 nói...

Mình chẳng phải dân nghiên cứu học rộng biết nhiều, nhưng mình cũng thích cô bé này và cũng tin cô bé này sẽ thành công trong cuộc sống. Chỉ riêng sự tự tin khi thuyết trình, rất tự tin đón nhận những lời nhận xét trái ngược với suy nghĩ của mình từ cô giáo phản biện (người giỏi hơn mình rất nhiều- trình độ tiến sĩ mà) cũng thấy rằng cô sinh viên này rất am hiểu những gì mình đã làm trong luận văn. Những kiến thức trong luận văn này cô SV có được có thể từ thầy cô giáo, từ thực tế, từ sự tự học và cả từ sự sáng tạo của riêng mình ( Chung quy lại cô có thể học từ bất cứ nguồn nào miễn khi sử dụng tới nó cô sinh viên này hiểu kỹ về nó như thể chính cô là người viết ra những điều đó vậy và mình nghĩ khi đó những kiến thức cô đã học được mới trở thành của cô chứ không phải là kiến thức vay mượn. ) và mình thấy điều này trong sự tự tin ở cô SV này. Còn sự đánh giá đúng , sai, giỏi, không giỏi cũng chỉ là một khái niệm tương đối thôi mà. Nhiều khi còn phải xem lại cách đánh giá nữa cơ. Thêm nữa ngay như trong khoa học (một ngành cần nhiều tới sự chính xác) mà mình còn thấy có những thứ ngày hôm nay bảo đúng ,dùng được đấy sau này lại bảo sai –cấm dùng thì trong lĩnh vực sáng tạo (tức là tạo ra những cái mới,những phương pháp mới chưa ai làm) thì làm sao có chuẩn mực tuyệt đối để mà áp. Còn mình cũng chẳng đủ trình để đánh giá công trình tốt nghiệp này cao hay thấp, đáng là công trình khoa học hay chưa. Nhưng mình tin rằng hội đồng thông qua thì đương nhiên chủ nhân của nó xứng đáng được tốt nghiệp và cô SV này xứng đáng nhận được lời khen của thầy C lắm. Và bạn Gâuxx ơi, bạn yên tâm đi, với một người bản lĩnh như cô bé này, thì thầy C khen thế chứ khen hơn cả thế thì cũng không sợ hư đâu, vì những người bản lĩnh thì ít khi bị lời nói của người khác tác động lắm kể cả khen hay chê.

VMC on lúc 18:40 4 tháng 6, 2010 nói...

@Lan:
Thì đúng là từ một chuyện với những cách nhìn khác nhau thì sẽ có những kết luận khác nhau. Chuyện này là bình thường mà em. Và cũng chính vì lẽ đó mới có tranh luận để cùng nhau hiểu rõ một vấn đề.

@A Thụy:
Ghê thật, bác bao giờ cũng biết đạt được mục đích của mình. Vầng, em sẽ thiết kế vụ này. Bác chủ chi nhé.

VMC on lúc 18:44 4 tháng 6, 2010 nói...

@Gauxx:
Gầu lộ bài sớm thế? Cứ để mọi người khăng khăng là Gấu duy lý đi, thảo luận thêm có vui hơn không?
Gấu yên tâm nhé, câu chuyện quả có hơi căng, nhưng anh không vì thế mà mất hứng. Anh cũng nghĩ giống bạn Nghệ Nghệ, comment thì phải có chiều nọ chiều kia mới thú vị.
Về chuyện dạy làm báo tiếc là không có ai mời. Hay phải đợi đến triều đại của Gấu?

VMC on lúc 18:46 4 tháng 6, 2010 nói...

@LanA11:
Mình cũng có niềm tin giống như bạn rằng cô bé này sẽ không vì những lời khen hôm nay mà trở nên kiêu ngạo và hư hỏng. Cô bé ấy biết rõ mình muốn gì và phải làm gì để đạt được mong muốn của mình.

Nặc danh nói...

@ Anh Gauxx
Dạ. Thưa Anh!
Em hiểu những gì anh nói ạ. Thật ra em chỉ nói như vậy thôi ạ. Chắc tại hôm qua có ấn tượng mạnh quá nên hôm nay em mới nói ra điều mà không suy nghĩ chín chắn như vậy ạ.
Em biết là làm việc phải có khoa học và phải dựa trên một tinh thần duy lí khoa học thì mới có thể làm tốt và thành công được.
Cũng nhờ các bài tập như khóa luận này mà em đã học hỏi được rất nhiều. Nhưng ý em là em không thích đi theo kiểu nghiên cứu khoa học ý ạ. Em thích làm việc như kiểu "làm nghề" nhiều hơn ạ.
Không có những công trình nghiên cứu khoa học nghiên cứu ra các chân lí đúng đắn thì cũng không thể có các hoạt động hiệu quả trên thực tế được ạ.
Em biết là Thầy Cường làm việc rất chỉnh chu, mỗi bài viết của Thầy trên Báo thì không nói làm gì nhưng ngay cả trên Blog cũng rất chuyên nghiệp. Và em đang cố để học hỏi ạ.
Còn chuyện em bảo là em sẽ cố gắng nhưng cuộc sống đôi khi không biết thế nào được ạ. Đây là suy nghĩ thật của em. Vì em ko thích nói trước điều gì ạ. Cuộc sống có nhiều biến đổi mà anh. Em chưa làm được nên không dám khẳng định ạ. Còn cố gắng thì lúc nào em cũng sẽ cố gắng!
Nói thật là hôm qua khi em thấy Thầy Cường "bị" các Cô nói là tai sao lại có thể đồng ý cho em nộp một cái KL ất ơ như vậy, rồi các ý khác nữa. Em thấy rất buồn và thấy Thầy thật khổ. Đó cũng là một lí do thúc đẩy em cố gắng nói tốt hơn ý mà mình muốn bảo vệ. Em muốn chứng minh cho mọi người rằng Thầy không sai khi hướng dẫn cho em.
Anh có gì cứ dạy bảo em. Em còn ít tuổi vì vậy nhiều lúc em suy nghĩ và hành động rất bồng bột ạ.
Còn một điều nữa ạ: Anh yên tâm. Vì sự tin tưởng của Thầy Cường, em đã và sẽ cố gắng để không làm mất đi niềm tin ấy.
Em đã làm được và em sẽ tiếp tục ạ.
Em chào anh ạ!

Thuy Dam Minh on lúc 21:58 4 tháng 6, 2010 nói...

VMC: Tat nhien roi! A se chu chi chu! E bao truoc anh nhe!

Vhlinh on lúc 23:09 4 tháng 6, 2010 nói...

Trong linh cảm của người thầy (có lương tâm) dành cho một học trò nào đó thường có sự đan xen của duy lý lẫn duy tình. Duy lý là việc thầy không quên thức tỉnh cái sai hiện hữu của trò. Duy tình là sự bao dung của người đi trước cộng chút thiện cảm cá nhân dành cho học trò. Thiện cảm cá nhân này chắc chắn chỉ có được sau những phân tích tính cách, tư duy và khả năng nổi trội của học trò với ít nhiều duy lý.

Vạch ra cái sai trước giờ G của học trò thì mới là đúng chứ đừng nên vạch sai sót vào chính thời điểm bảo vệ public. Học trò cũng nên tìm cơ hội để trao đổi chuyên môn trước với các thầy trong hội đồng thì sẽ giảm thiểu nguy cơ bị "bòm" theo kiểu trường bắn thế này.

Chúc cả hai thày trò bạn C luôn thành công, không chỉ trong linh vực PR.

MHTL on lúc 23:30 4 tháng 6, 2010 nói...

To All: còm của các bác nhiều khi DÀI quá, mà chẳng chịu xuống dòng cho dễ xem, làm ơn thay đổi tý nhá. Cám un nhều:))

Nặc danh nói...

Nói thế chứ, nếu đọc một KL sai lỗi chính tả nhiều thì cũng không thể nào nức nở khen quá mức đươc. Hãy để các bạn trẻ học từ những chi tiết tưởng chừng là nhỏ nhất, nhưng càng chi tiết thì các bạn mới thấy: ah, hóa ra vẫn cứ phải học. Chứ tôi thiển nghĩ Thày C đã cho bạn lên mây quá sớm không????
Mà tôi nghe bạn gái này reply comments thấy có vẻ ngang ngang thế nào ấy, cái dạ dạ của bạn càng làm người khác thấy bạn đang sống không thật. Hãy thể hiện thật lòng, khiêm tốn, đó là cáhc tốt nhất lấy điểm bạn ah.

Gừng cay.

VMC on lúc 00:09 5 tháng 6, 2010 nói...

@Vhlinh:
Tâm đắc với ý này của bạn: "Vạch ra cái sai trước giờ G của học trò thì mới là đúng chứ đừng nên vạch sai sót vào chính thời điểm bảo vệ public".

@MC3:
Cảm ơn Minh đã nhắc dùm mình.

VMC on lúc 00:13 5 tháng 6, 2010 nói...

@Gừng cay:
- Tôi khen cách cô gái ấy bảo vệ công việc của mình.
- Cô gái chỉ "dạ" có một lần, chứ có "dạ dạ" đâu bạn?

Nặc danh nói...

"Vâng ạ! Em xin nhận là em ghi sai ạ. Mặc dù thật lòng em cũng chẳng biết là mình ghi sai cái gì cả. Chắc nó liên quan đến cái phần khoa học hả anh?"
<= Ối, thiết nghĩ không cần phải đao to búa lớn chém từng nhát trúng phắt, nhưng cách cô bạn đối đáp bảo vệ quan điểm của mình có phần... mơ hồ quá. :)) Nghe "có vẻ" hơi ngô nghê :p
Nhưng dầu sao đối đáp với toàn bậc đàn anh hay Tiến sỹ gì gì mà vầy cũng tạm chấp nhận được. Nothing is perfect!

Nặc danh nói...

Ah.
Không phải tôi có ý "vạch lá tìm sâu" đâu nhé, nhưng có 1 thắc mắc nhỏ: Cả Thầy Cường và học trò (được khen là có tác phong chuyên nghiệp), chắc chắn rất tâm huyết với sản phẩm khóa luận của mình, thậm chí còn tạo một slide tổng kết nữa. Vậy, tại sao còn để xẩy ra lỗi chính tả nhiều, hành văn chưa chuẩn? :-?

<= Về mặt này, tôi đồng ý với chị Gừng cay. Nhưng suy cho cùng, đó chỉ là những lỗi nhỏ. Ý tưởng, cuộc sống cần điều này nhất!
@Chị Gừng cay: Không nên đánh giá hẳn người khác qua những cmt thế này, Chị ah. "Dạ" or "Dạ dạ" đều là nguyên tắc lịch sự mà. Được Thầy Cường trân trọng, chứng tỏ bạn ấy không chỉ có cái đầu thôi đâu.hihi. Em nói vậy, Chị đừng giận nha! 9day Chị ha! :p

doanh on lúc 05:58 5 tháng 6, 2010 nói...

@Bác C: hê hê, triều đại gì chứ bác, em không có số lãnh đạo ai cả, vì em hay nói thẳng tưng thế này: nếu em có quyền mời, em sẽ mời bác dạy làm báo - đó mới là sở trường của bác.

Vụ ở đây thì em nói vậy thôi là đủ rồi. Tại vì bác toàn né em. Bác có quyền khen học trò, trước hay sau giờ G chả quan trọng, vấn đề là cách khen. Em mong lần sau bác khen ai sẽ không thiên vị như thế này. Đúng như Bí đại gia của em nói, làm thầy phải công tâm, đó là cái khó nhất.

Cô bé xinh xinh này dễ thương lắm. Giống như bác Thụy, em thích cái sự 'ạ' của cô bé. Làm PR tốt.

Bác không cần trả lời thêm đâu, em ngưng trao đổi vụ này.

Cyan on lúc 15:10 5 tháng 6, 2010 nói...

Có một chuyện khá vui, đó là khi làm Khóa luận, luận văn..., cô Minh Thái vẫn nói rằng công lao thầy - trò là 50 -50%; tuy nhiên khi lên bảo vệ, Khóa luận của sv bị phản biện 'chê' dữ quá , thì sv bao giờ cũng nhận hết lỗi về mình. KHÔNG giống như một số thầy - nếu có thể, thì ko 'ngại' đưa lỗi sang các em!

Vân Lam on lúc 17:26 5 tháng 6, 2010 nói...

Hì..hì..đọc cmt thật là hấp dẫn. :D

Em thì nghĩ : điều anh C đánh giá cao ở cô bé này là sự cố gắng tìm tòi, học hỏi, say mê và tự tin. Tất cả những điều đó gọp vào cụm từ "sáng tạo". Mà "sáng tạo" là tố chất rất quan trọng dù làm trong bất kì nghành nghề nào. Và có thể, đây là một lời an ủi, khích lệ tinh thần sau bài khóa luận không mấy thành công vừa rồi.Em nghĩ, rất đáng chứ ạ! :)

Còn riêng về cách cô bé trả lời. Em đồng ý là có phần "ngang ngang" như anh/chị nào nói đó. Nhưng em thấy cũng không có gì to tác. Người trẻ, khi rời vào trường hợp bị bình luận khen chê - ai cũng có khuynh hướng như thế cả. Âu cũng là điều không thể tránh khỏi.

Ở độ tuổi nào, người ta cũng cần tiếp tục học hỏi nhiều thứ, nhất là kĩ năng ứng xử. Nên em vẫn thấy rât yêu mến cô bé này. Em chỉ có vài lời thế thôi ạ, không có ý tranh cãi hay phản biện ai đâu nhé. :)

VMC on lúc 18:25 5 tháng 6, 2010 nói...

@Vân Lam:
Em hiểu đúng ý anh rồi.

Nặc danh nói...

1. Khóa luận tốt nghiệp là một công trình khoa học, thì rõ. Tất nhiên nó cũng cần sự sáng tạo. Nhưng sáng tạo mà không khoa học thì em sinh viên của chúng ta nên học môn tốt nghiệp và thi thì đúng hơn là đăng ký làm khóa luận. Như thế mới đúng vị trí của em, tất nhiên, học môn tốt nghiệp mà cũng "các vấn đề liên quan đến khoa học này nọ, em chẳng biết gì nên em ko có gì để nói ạ. Mà em cũng chẳng thích nghiên cứu khoa học nên cũng chẳng quan tâm ạ" thì không chừng cũng bị điểm trượt đấy.

2. Theo tôi biết thì dù hôm đó khóa luận của em bị "đánh" tả tơi, nhưng điểm số của em là 9.2 - điểm giỏi đấy ạ! Như vậy là đúng tinh thần của "duy tình" của thày Gấu nói nhé, giơ cao nhưng đánh khẽ.
Phải chằng Hội đồng cũng nhìn ra cái sáng tạo của em nó như thày Cường nói trong khi hạ bút cho điểm?
3. Em sinh viên này nên học phương pháp tư duy khoa học đi. Vì dù em có sáng tạo đến bao nhiêu mà em không có tư duy khoa học thì cái sáng tạo của em cũng vứt. Tôi cũng đồng tình với bác nào đó nhận xét em này "ngang ngang". Không thể bảo thủ như thế được, em đang bảo vệ một khóa luận tốt nghiệp - một công trình khoa học- mà em bảo em không biết gì về khoa học và cũng không thích nghiên cứu khoa học thì, như thày Gấu đã chỉ ra, không còn gì để nói! Thế thì em còn đòi bảo vệ luận điểm của mình gì nữa!

4. Khóa sau, nếu thày Cường còn gặp một em nào sáng tạo như em này thì nên khuyên em í học môn tốt nghiệp chứ đừng bắt em ấy làm khóa luận mà tội thày ạ. Nhưng thày cũng nhớ nhắc em ấy viết đúng chính tả nhé! Vì bài thi có mấy trang giấy mà không đúng chính tả thì còn tệ hơn cả khóa luận tốt nghiệp không dùng phương pháp luận!

Storm on lúc 22:50 5 tháng 6, 2010 nói...

Chào thầy Cường và các anh chị ở đây, chào cả bạn sinh viên nữa :) Em vừa đọc hết một loạt các comment ở bên trên. Và em thầm nghĩ, giá mà sau buổi bảo vệ của mình cũng có một entry dành riêng cho mình thế này nhỉ? Em thấy ý kiến đóng góp của mọi người đều rất thẳng thắn, chân thành mà theo cảm nhận của riêng em, đều là muốn tốt cho bạn cả.
Nhưng cá nhân em thì có suy nghĩ thế này: đây là 1 entry tuyệt vời của một người thầy dành cho 1 sinh viên của mình nhân ngày bạn ấy hoàn thành 4 năm đại học- như một lời chúc may mắn cho quãng đường trước mắt. Và có lẽ em sẽ chỉ dừng lại ở cách hiểu như vậy thôi.
Với một sinh viên sắp ra trường, thì lời động viên như vậy là cần thiết. Và em nghĩ không bạn nào vì một lời khen từ người thầy của mình mà ảo tưởng về bản thân, nghĩ rằng mình giỏi lắm giỏi vừa. Nếu cần tự đánh giá năng lực, những lời của giáo viên phản biện có lẽ đã đủ để chỉ ra những khiếm khuyết bạn cần nhìn lại. Còn thực tế sau khi ra trường, như mọi người thường nói: ta lại học lại từ đầu.
Em cũng là sinh viên đã từng được thầy Cường giảng dạy. Em nghĩ thầy là người nhiệt tình, và luôn để ý khích lệ sinh viên. Những lời khích lệ đúng mức và đúng thời điểm không bao giờ là thừa.
Cám ơn thầy vì một entry hay. Và chúc mừng bạn sinh viên đã hoàn thành luận văn tốt nghiệp.

Storm on lúc 22:54 5 tháng 6, 2010 nói...

Quên nữa, nhân đọc comment của mọi người, em đã ghi ra vài dòng chuẩn bị tinh thần cho buổi bảo vệ sắp tới của mình rồi. Vì vậy, em cũng muốn cám ơn mọi người luôn :)
Và em cũng là đứa hay xưng "ạ" dù là type comment như thế này, đôi khi cũng sợ bị đánh giá là "thảo mai" nhưng em chỉ nghĩ là chữ "ạ" là một chữ rất Việt Nam, thể hiện sự kính trọng. Đặc biệt là ở văn bản, nó thay cho ngữ điệu ở ngoài đời thực. Nên em nghĩ bạn sinh viên dùng nhiều chữ "ạ" vì nghĩ ở đây có nhiều người lớn tuổi thôi ạ :)

Hò Zô Ta nói...

@Storm: Uhm, tớ thấy 2 cmt của cậu rất hiền hòa, đọc thấy cảm tình wa' ah.hihi. Quả thực Thầy rất tốt! Nhân vật chính của entry này thật may mắn vì nhận được sự khích lệ của Thầy giáo. Chúc con đường bạn đi muôn sắc vẻ để ngày một trưởng thành, xứng đáng với niềm tin của Thầy. :)
Còn 4 điều chị Nặc danh nói thì cũng có phần đúng + thẳng thắn, nhưng hơi gay gắt. :) Tuy nhiên, được đọc những cmt không nhân nhượng như của Chú Gấu, của chị Nặc danh cũng thú vị lắm ạ!

Theo em, nên stop chủ đề tranh luận này tại đây, dù gì Chủ nhân Blog này cũng đã cho ra lò 2 entries mới rùi.:p Mỗi người có một cách hiểu và có quyền bày tỏ ý kiến của mình, nhưng tranh cãi mà k đi đến được đáp án chung thì có lẽ không cần thiết phải duy trì nó. Không có sự thỏa mãn tròn trĩnh cho tất cả. :)

Nặc danh nói...

em chào thầy ạh!
Và chào các anh chị khác nữa!
Em cm vào đây, lần đầu tiên, vì đây là bài viết về bạn em ạh!
bạn là BẠN em!
quả thực, bạn có sự nhạy trong nhiều vấn đề lắm, cơ bản, bạn "sống" cố gắng nhiều hơn chúng em - những nguời cùng khóa!
bạn đam mê PR. Và khi bạn nói chuỵện, mọi thứ NGHE đều suôn sẻ,
vì bạn có khả năng NÓI rất tốt!
nhưng thưa thầy,bạn ấy, chỉ có BẢN LĨNH thôi!
khi đã nảy ra một đề tài có tính chất mới, không có nhiều tài liệu về nó, đó là 1 người sáng tạo; nhưng sáng tạo thì cũng nên lưu tâm các lối mòn.Hành văn của bạn có lỗi, lỗi tiếng việt cơ bản, mà thầy ko "nhắc" đc bạn sửa >< ko biết nghệ sĩ có thế ko chứ chắc ng có tố chất làm pr chuyên nghiệp ko thế.
trước đó em từng có nghĩ "tại sao hội đồng chấm khóa luận lại đi chấm chính tả nhỉ???" >'< nhưng sau thì em hiểu, và khi cô phản biện đọc những lỗi hành văn của bạn, thì em hiểu, vì đây là khoa học
và đấy là cô phản biện ko nặng chính tả, chỉ những gì "khủng" quá cô mới nêu thôi
còn về phần nội dung, cũng vì sau khi phản biện, chắc cô cũng đau khổ lắm nên đã phải xin phép rời hội đồng, nên không ai có dịp nghe cô và bạn tiếp tục phản biện nhau. Tuy vậy, em sợ đến thót tim khi bạn đã có vài giây và vài từ -quả thực -ko hề bình tĩnh tự tin và có lễ độ như thầy nói thầy ạh!
ở 1 mặt nhỏ khác, thầy đã THẤT BẠI thầy ạh
so sánh với 1 bạn khác trong hội đồng đc 10 điểm, quả thực ở đó, trò 50 thầy 50, và thầy ấy đã giúp bạn ấy 1 cái mục lục - cấu trúc tư duy vấn đề ko chê vào đâu được!
dầu bạn có sáng tạo, thầy phải chỉ đc bạn ấy hướng tư duy, có những người sáng tạo mà tư duy gọn gàng thì nghĩa là sự sáng tạo và thành công ko nhập nhèm gì cả. Tốt là tốt!
nhưng có những nguời sáng tạo, nhưng tư duy dễ bị "lộn xộn", vậy nên mới cần có "ngừơi hướng dẫn"
thầy cũng mải miết với sự sáng tạo của bạn ấy, như là hippy vậy >'<
ở những phút cuối, em còn nhìn thấy sự bi hùng của những kẻ bại trận thôi thầy ạh....
dẫu sao, em biết, bạn ấy sẽ cố gắng, sẽ lấy lại những gì bạn ấy "CHƯA LẤY ĐC" hoặc coi là "Mất" trong ngày hôm ấy. bạn sẽ cố gắng và sẽ lấy đc!
nhưng đó là chuyện ngày mai và thời gian sẽ chứng minh em đúng!
nhưng trứơc đó, cho đến trước ngày bảo vệ, bạn ấy ko thuyết phục đc bọn em về mặt khả năng đâu thầy ạh!
thầy có cách nhìn rất khuyến khích với sinh viên,tuy chắc rằng thầy đã ấn tượng với cách bạn ấy bảo vệ thành quả của mình, xét riêng ở lớp khóa luận, thì em không chắc với những lỗi của cả thầy và trò, bạn ấy "bảo vệ thành quả" có muộn quá ko nữa ...
hơi muộn cũng là muộn, và có lên gân thì cũng là sự vớt vát thôi ....;(

Mít đặc

Nặc danh nói...

@ Mít Đặc

Bạn Mít đặc thân mến!

Nếu ấy là bạn tớ thì ko cần giấu tên đâu. Có thể đến nói thẳng với Tớ cũng đc. Tớ sẽ nghe ấy nói về chuyện này một cách đàng hoàng.

Bạn cũng biết Thầy rất bận và không phải GV chính ở trường nên trình bày trong KL là do tớ tìm hiểu các anh chị khóa trước và làm theo.

Nhưng thôi, sai vẫn là sai. Bạn cũng biết trong buổi hôm đó, Thầy Cô nào nhận xét cũng nói : " Tuy nhiên trong khóa luận vẫn có đôi chỗ sai chính tả.." của gần như hết các Kl của các bạn.

Đây là đề tài của tớ, tớ chọn và tớ tin vào sự hướng dẫn của Thầy. Khi bv, tớ coi đó là công việc của riêng tớ. Tớ bv quan điểm của tớ. Thế thôi..

"Thât bại" hay "lên gân" như Bạn nói về tớ tớ không quan tâm. Tớ chỉ nghĩ mình BV quan điểm trong KL của mình. Và mình muốn chứng minh điều đó có cơ sở.

Bạn có thể nói tớ sao cũng được. Nhưng nên nói thẳng vì chúng ta biết nhau. Nếu không dám nói thì thôi. Còn bạn không nên nói THầy như vậy, bạn bảo tớ có những lời ko hay trong buổi BV đó. Chẳng nhé bạn nói với Thầy như thế này trên phương diện ẩn danh thì được sao????

Tớ bảo vệ quan điểm của tớ. Tớ thấy mình không có thái độ gì đáng phải nên án cả. Nếu bạn nhìn nhận nó như thế nào. Đó là quan điểm của bạn. Nhưng đừng nói ở đây, và lôi Thầy vào.



Có gì hãy nói thẳng với tớ. và một lần nữa tớ muốn nói: Hãy rõ ràng mọi chuyện. Tất cả lỗi của tớ như lời bạn nói, (mặc dù tớ thấy ko đúng) đừng đổ hết cho Thầy hướng dẫn của tớ như vậy.

Tớ biết cách tự làm thế nào, sống thế nào tốt nhất cho bản thân mình.

Chào bạn!

Hò Zô Ta nói...

@Mít đặc: Hic. Đọc xong cái cmt dài2 trên của bạn mà tớ lạnh cả người. Bạn đang cố lý tính chỉ để "thời gian sẽ chứng minh em đúng" hay đúng là bạn lạnh lùng vậy? :((
"Ở 1 mặt nhỏ khác, thầy đã THẤT BẠI thầy ạh" <= Không thể chấp nhận nổi lối nói khẳng định không có căn cứ chuẩn xác này! Không có sự thất bại nào ở đây cả, bạn ah! Một người Thầy hết lòng vì học trò của mình, xét về tình thôi thì đã là quá khiến người ta cảm động rồi. Huống chi Thầy Cường quá tuyệt vời khi truyền đạt tri thức cho sinh viên. Cái này tớ không nói quá lên đâu. Có thể bạn đang xét đoán ở khía cạnh nào đấy, chứ không phải quy chụp toàn bộ. Nhưng xin đừng dùng kiểu nói hiếu thắng vậy. Bạn không phải là người trong cuộc (Thầy Cường - Thầy cô phản biện và bạn sinh viên), nhưng bạn nói như thể bạn thấu hiểu 100% không bằng. Khi Thầy giáo đã hài lòng về sinh viên của mình ở mặt nào đó, khi sinh viên nỗ lực sáng tạo bất chấp những lề lối cũ, khi điểm số bảo vệ Khóa luận không thấp... thì còn gì để nói lằng nhằng ở đây nữa?! Bạn nắm được nội dung Thầy Cường hướng dẫn bạn sinh viên ấy bao nhiêu mà dám phủ định toàn bộ thế? Hay chỉ thích những kết quả bề nổi như cách so sánh thực tế và thực dụng "so sánh với 1 bạn khác trong hội đồng đc 10 điểm, quả thực ở đó, trò 50 thầy 50, và thầy ấy đã giúp bạn ấy 1 cái mục lục - cấu trúc tư duy vấn đề ko chê vào đâu được!".
Tớ không có ý "đấu" lại bạn, nhưng đọc xong cmt của bạn mà bức xúc quá! Không có gì hoàn hảo cả! Khi người ta say mê dám làm những gì mình muốn, bằng lòng với kết quả đạt được (có thể khách quan mà nói chưa tốt), khi đó người ta đã BƯỚC ĐẦU THÀNH CÔNG rồi bạn ah!

Cùng là sinh viên, là những người trẻ, tớ thấy mọi người công kích bạn sinh viên và giờ là cả Thầy nữa, mà buồn đi được! Sao tự tin thể hiện cá tính với cái Tôi dám chịu trách nhiệm mà lại bị "soi" ghê thế này!? Sao mọi người không "thoáng" hơn một tí ạ? Cứ bo bo kiểu nghĩ "nông dân" tiểu tiết, bao giờ ý tưởng hay - phong cách thú vị mới thăng hoa được? Sự khác biệt giữa những thế hệ là vậy ư? Vậy mới thấm thía, Thầy Cường luôn TRẺ! Chúng em thực sự rất tự hào về Thầy!
Còn về "i bạn đã có vài giây và vài từ -quả thực -ko hề bình tĩnh tự tin và có lễ độ như thầy nói thầy ạh!" thì miễn bàn do em không có mặt tại đó. Nhưng hơi... khó tin. :p

Nặc danh nói...

@NVật chính: (bạn ko nên nhắc đến chuyện nặc danh nữa nhé. Vì có nhiều lí do khiến ng ta nên nặc danh, lí do nào cũng đúng cả. Mà tớ có lấy tên hoa hồng hoa huệ thì cũng là nặc danh như tất cả mọi ai có cái tên chung chung như nhận dạng riêng của ng đó mà thôi!)
Bỏ qua mọi lời rườm rà khác, thầy của bạn phải chịu trên dưới 50% trách nhiệm về khóa luận của bạn!
Và hình như điểm số của bạn ko thấp cho lắm,
Sau đó thầy bạn mới có cái entry này,
Và bạn comment vào bên trên đây như thế,
Mình thấy khó tả!

Không cùng lớp nhưng đã học chui vài buổi; thường xuyên đọc blog của VMC, không phải mình ko biết thấy là người như thế nào!

@ Hò zô ta: bạn ạh, “thầy đã thất bại” - "ở một mặt nhỏ khác” thôi! ^^
Giảng dạy là giảng dạy, làm báo là làm báo, hướng dẫn khóa luận là hướng dẫn khóa luận.

Mình ghét kiểu chăm chắm chấm lỗi chính tả trong khóa luận bạn hiểu chứ? Và mình biết cái Tôi của nhân vật chính – có say mê và dám làm điều mình muốn,
Hơn cả nữa, là đã dám in hoa cái từ BẠN của nhân vật chính ở trên kia (dù có bị nói hơi “ê”^^)
Hâm mộ blog của VMC từ khi biết weblog là gì

Thì nghĩa là mình chẳng công kích ai hết cả!

Quay lại nội dung chính, Thầy ấn tượng với cách bạn này bảo vệ thành quả. Ko nói thêm nữa vì đó đã là màn “quá ấn tuợng” với mọi ai ngồi đấy. Mình chỉ muốn nói thầy hướng dẫn phải là người chịu trách nhiệm trên dưới 50 về cái sự “bị dập tơi tả” của bạn ấy! (dù trong thực tế không hẳn bao giờ cũng là 50/50, SV phải “tự” rất nhiều) Và vì đây là 1 hội đồng đang làm việc khoa học, nhân vật chính cũng đừng tỏ ra bênh vực thầy của bạn (Sv nào cũng sẽ làm thế cả)! Thầy bạn nên giúp bạn từ tận lúc nhận lời giúp đỡ và mọi lí do bận rộn khác khá khó mà chấp nhận. (Nghe chủ tịch HD nhận xét bài của bạn chắc mình tự biết là thầy của bạn bận đến thế nào rồi!) Note cho HZT cái câu cuối cùng, nếu bạn gặp nhân vật chính, thì bạn sẽ tin đc đấy, vì đó là 1 ng dám nghĩ, dám làm, dám nói!
(dù là tâm trạng lúc ấy có thế nào, hành động cũng có thể đc cảm thông ^^)

Nặc danh nói...

xin lỗi vì đã quên viết tên: vẫn là Mít Đặc!
(Dù vẫn là nặc danh nhưng mình là Mít Đặc!)

Hò Zô Ta nói...

@Mít đặc: Bạn chưa ngủ ah? Chắc là chưa bảo vệ khóa luận. Mai mốt bảo vệ TN, chúc cậu may mắn nha! wink ;) Tuy t hok bít bạn là ai, ntn... Nhưng t nghĩ bạn sẽ làm tốt. K phải pr bạn đâu, nhưng t thấy bạn cũng có "khẩu khí" lém :p

Đọc xong cái cmt trên của bạn, tớ cảm thấy tâm trạng cậu đã giãn ra nhiều rùi đó. :p Lúc nãy t cũng hơi bức xúc wa' nên nói có phần cảm tính. Sự thật là bạn vs tớ đều là người ngoài cuộc = k liên quan j tới sự kiện bảo vệ TN của bạn sinh viên ấy, nên thôi, tụi mình đừng tranh cãi làm j nữa cho mệt, bạn ạ! Thật đấy. Mỗi người tự học, tự trải nghiệm và dần tự hoàn thiện mình thui. K có lề lối nào chung cả, và nếu có đường chung thì mỗi người 1 cách đi độc lập. Tớ tin là sau vụ bảo vệ TN và cả sau entry thú vị này nữa, bạn sinh viên ấy hay mỗi người đều ít nhiều rút ra cho mình được bài học tốt - dù nhớn dù bé. :p

Bạn vẫn đang nghĩ là Thầy Cường thất bại -ở-mặt-nhỏ nào đó, phải hok? Còn tớ thì hem nghĩ vậy (nhưng phải thừa nhận cái cmt trên của bạn khá thuyết phục. K phải t lập trường dao động đâu nhé :)) ) Tuy nhiên, h nghe ý >< ý tớ, tớ cũng k phản bác nữa. Mỗi người có cách tư duy vs cả cảm xúc riêng mà. K ai áp đặt được ai, hén. :))

Nhưng t hok thík bạn gắn cụm từ "1 người dám nghĩ, dám làm, dám nói" vào để lý giải vì sao nhân vật chính lại có vài s nói năng hơi thiếu lễ độ đâu (hy vọng là k phải thía). Cái "dám" mà bạn nói ấy, t thík để dành cho những ánh sáng phi thường từ những điều bình thường hơn.

Ah, h mới hiểu vì sao bạn cold thế. Ra là 2 bạn khác lớp ;))

Cyan on lúc 03:05 6 tháng 6, 2010 nói...

Vẫn là một kiểu 'duy tình' khi điểm số sv cũng đc coi là 'bộ mặt' của người hướng dẫn. Và ở một chừng mực nào đó, người phản biện sẽ có cách giữ thể diện cho 'đối tác' - người hướng dẫn sv đó. Vì chúng ta còn làm việc với nhau dài dài.

Vì vậy, hãy để sự thật là sự thật, sự thật giản dị. Tự bản thân từng người rút ra bài học cho mình là tốt nhất.

Hò Zô Ta nói...

@ Mít đặc: Huhu

VMC on lúc 08:09 6 tháng 6, 2010 nói...

@Mít Đặc, Hò Dô Ta, Storm...

Chào các em. Thầy thích ý kiến của Mít Đặc cho rằng khóa luận vừa rồi là một thất bại. Đó là một ý kiến rất nghiêm túc. Thành công thì không bị phê phán như thế. Ngay cả sự lội ngược dòng dù có tốt đến đâu thì cũng không thể gọi là một thành công trọn vẹn được. (Trong lý thuyết về hoạch định chương trình PR, phần đánh giá kết quả là rất quan trọng, đúng không nào?)

Có điều là thất bại bao giờ cũng khiến người ta học được nhiều hơn so với thành công. Và cái cách chúng ta nhìn vào thất bại có ý nghĩa rất nhiều đối với những gì chúng ta sẽ làm tiếp theo.

Cảm ơn các em đã có ý kiến và chúc các em may mắn trong cuộc tìm kiếm việc làm sắp tới.

Nặc danh nói...

@ Cyan: bạn nói đúng. Như trong trường hợp này chẳng hạn. Tuy vậy, cũng có thể thông cảm cho nhân vật chính. Bạn ấy không được gặp cô phản biện sớm hơn để có những hiệu chỉnh. Chắc là sau khi sửa lại với sự giúp đỡ của cô phản biện, mọi người đều hài lòng hết!
@ Hò Zô ta: Thực ra tớ duy tình lắm ấy! ^^ Lạnh lùng như thế này trên blog của 1 người mình hâm mộ mà lại có ý kiến không được xuôi chiều, mình cũng có tí đau đớn đấy! bạn đừng có khóc nhe,bạn có ko phản đối mình nữa thì thầy vẫn biết thầy trong bạn vẫn vô cùng tuyệt vời mà ^^
@ Thầy: vì em biết bạn đã học đc nhiều điều và sẽ cố gắng và sẽ thành công. Em chỉ chờ đợi trả lời này của thầy sau rồi em sẽ ko nói thêm nữa ạh! Nếu em lên 1 chương trình PR, cái em quan tâm nhất sẽ - cố gắng- chỉ là kết quả! mọi lí do biện hộ cho kết quả ko tốt đều là "ất ơ" (lời cô chủ tịch HĐ)
@ Thầy Gấu xấu xí: em thích cả cách thầy cm và nội dung cm của thầy! (em vừa bị "bảo" là cold thầy ạh! ^^)Dù thầy có nói là dừng cm ở tít tít trên kia, em vẫn muốn gửi tới thầy 1 lời ngưỡng mộ ^^
Mít Đặc

Hò Zô Ta nói...

@ Mít đặc:

Mọi người vui vẻ vầy, thiệt là tốt wa' ha!!!! HI HI. Vầy là tớ miễn ý kiến! :))

Cây Gậy và củ Cà Rốt nói...

Chuyên nghiệp không thể thiếu sự cẩn thận chỉn chu (không phải chỉnh chu đâu cô bé nhé).

Chuyên nghiệp cũng không thể thiếu sự khiêm tốn cầu thị đúng thời điểm (chứ không phải ngang ngang đâu cô bé nhé).

Việc "lội ngược dòng" rất ấn tượng, nhưng ấn tượng không có nghĩa là sẽ thành công lâu dài.

Và khuyễn khích sinh viên cần cân nhắc cẩn thận kẻo lợi bất cập hại cho các em sau này.

Phạm Thanh Hùng on lúc 19:20 6 tháng 6, 2010 nói...

Gửi nhân vật bài viết!
Trước mắt em còn nhiều việc phải làm, em nên tập trung cho những việc của em nhé. Em còn trẻ nên lắng nghe mọi ý kiến đóng góp.
Chúc em thành công!

Nặc danh nói...

Doc entry thay thay C "qua phan khich" voi co hoc tro nay, moi thu deu hoan hao, tu luc co be hoc nam thu 3, luc chuan bi khoa luan va buoi bao ve cua mot nguoi vua co nen tang kien thuc vung chac, vua co kinh nghiem lai vua co to chat PR bam sinh. Tuy vay toi thich cach phan bien cua Gauxx,gia nhu co "phan bien" co mat o day nhi? Ve cac co hoc tro, toi thich cac comment cua Mitdac, hozota..hon "co be xinh xinh", duong nhu co ay van con trong trang thai "da chet thi chet cho dep"

Hò Zô Ta nói...

@ Nặc danh: Cảm ơn anh (or chị ạ? :p) đã thík các cmt của tụi em nha! Dù sao tụi em cũng là người ngoài cuộc nên tâm lý lúc cmt chắc chắn sẽ nhẹ bẫng hơn, vì thế người khác nếu có đọc cmt của tụi em thì cũng đỡ "ức chế" mức độ thấp hơn. Bản thân em thì tới năm sau mới có thể được bảo vệ TN như Bạn ấy đó ạ. Tuy chưa từng đi xem 1 cuộc bảo vệ khóa luận TN nhưng em nghĩ tâm lý các bạn sv bảo vệ TN đều rất căng thẳng, lo lắng. Bạn sinh viên ấy cũng không ngoại lệ. Giờ lại còn phải nghe những nhận xét "đẩu đầu đâu" về mình nữa thì... Tuy phần lớn mọi người đều chân thành góp ý nhằm để tốt cho bạn ấy, nhưng vào thời điểm này thì chẳng khác nào "tra tấn" từng tế bào thần kinh của người ta. Con gái mà..., cũng máu thịt đời thường như ai. Và khi bị "chê" thì khó lòng mà "Dạ, em biết lỗi của mình rồi ạ. Cảm ơn mọi người đã cho em những lời khuyên chí tình". Tuổi trẻ, nếu có hiếu thắng, thậm chí "ngang ngang" tí... thì mọi người nên thông cảm tí đi ạ. Với lại, dù sao đây cũng chỉ là 1 diễn đàn giữa những người biết nhau và cả không biết nhau. Có đi thì có lại. Đã "chê" người ta thì khi người ta "phản" lại, có hơi thái quá 1 tí thì là hết sức bình thường. Em hiểu. Nhưng vẫn mong có nhiều ánh nhìn dịu dàng hơn... :)
Bạn ý hẳn là người thông minh. Vì thế chắc chắn đã rút ra được những gì thực sự cần rút rùi. :)
Về Thầy Cường thì em không có ý kiến gì ạ. Vì với em, Thầy là người Thầy mẫu mực, tuy số buổi học Thầy chỉ đếm trên đầu ngón tay. :p Ý kiến của Mít đặc cũng có phần có lý. Vì kết quả tốt là điều mọi người hướng tới. Nhưng bản thân em lại nhìn nhận ở khía cạnh khác: Khi người ta hết lòng đầu tư cao độ để sáng tạo cái mới thì khó lòng bảo đảm toàn vẹn hết thảy các yếu tố khác. Nếu có sơ suất nào đấy thì đó k phải là điều lạ (hẳn bạn ấy đã lường trước được và chấp nhận). Vấn đề là cách bạn ấy vươn lên "lội ngược dòng" ok ntn và được sự ủng hộ của Thầy giáo hướng dẫn. Không có thành công nào trọn vẹn, nên khi người ta đã xác định như thế và mọi việc đã diễn ra như thế thì chúng ta nên vui mừng cho họ thôi, thay vì tiếp tục cân đo đong đếm đủ thứ không bao giờ làm hài lòng tất thảy được.
Nhưng dù sao, do khá kỹ tính nên với em, em vẫn mong muốn sự "hoàn hảo" hơn: vừa tự tin sáng tạo, vừa đảm bảo được 1 bài Khóa luận k có những lỗi sai tối thiểu. Đương nhiên vì vậy mà hỉ hả với thành quả hơn.hihi
Vì lẽ trên, em nghĩ mọi người đừng nên tiếp tục phán xét Bạn sinh viên ấy ntn nữa. Cái gì mình không muốn thì đừng làm vs người khác.
P/S: Tuy nhiên, được tham gia vào diễn đàn nhỏ đa chiều như rày, em thấy cũng hay2. Cảm ơn Blog Thầy giáo ạ ạ! :)

Nặc danh nói...

Úi, em đã đọc xong entry, đã có mấy dòng tâm sự, liền ấn vào READ MORE định vào làm một cái comment 3-4 dòng.

Nhưng mà sau khi đọc mấy chục cái comment dài ngắn khác nhau, thì hiện giờ, báo cáo, em vẫn đang cười híc híc, và ... quên hết 3-4 cái dòng định viết mất rồi!

Thôi để em kể cái chuyện cười này bù lại nhé: Ở vp em cũ, có 1 cậu nọ, sếp Tây quý lắm. Với khách hàng VN, cậu ấy luôn thường trực câu" Dạ, vâng ạ. Dạ, vâng, vâng...".

Xin nói thêm là tính cách cậu ấy thì đúng theo kiểu áo gặp sếp thì thân sau dài hơn thân sau 5cm, gặp người dưới thì ngược lại, phù hợp với kiểu đứng khom lưng hay ưỡn ngực í! Đại hoại là, cũng ko ... đẹp tính lắm.

Thế rồi bọn e thi thoảng cũng cố "học" trước mặt để trêu cậu ta. Và, sau chừng vài tháng, thì ... cả lũ cứ vâng dạ đến mức không kiểm soát nổi!!!

Có lẽ, cũng giống như cái bạn comment ngay trên này, "ạ" 2 lần liền mới dám chấm câu và ấn vào nút "Đăng nhận xét"!! Để xem rồi các bác có bị lây ạ - dạ không nhé!

(chốt lại là e kể chuyện, không có ví ai với ai, không liên quan gì đến chuyện entry này, các bác nhé!)

Fr. VH!

Unknown on lúc 14:20 8 tháng 6, 2010 nói...

hic, cho em số di động của em này với,thanks bác.

VMC on lúc 16:54 8 tháng 6, 2010 nói...

@Hoang:
Anh không được phép cho số đt em ạ, vì anh cũng không rõ em là ai. Vào blog của em thấy không có nội dung gì, nên đành chịu vậy.

Nặc danh nói...

Chúa ơi, với entry này hình như mọi người hơi xúc động quá rồi! tôi thì thấy cảm phục bạn ấy, vì tôi cùng lớp và có nhiều khi tôi đã chứng kiến bạn ấy có những phát biểu rất thẳng thắn và thể hiếnự ham học hỏi của mình! đọc entry của thầy Cường, tôi thực sự mong những điều thầy nhận xét về Sơn là đúng, vì như thế tức là sẽ có một nhà PR xuất sắc trong tương lai, mang lại nhiều điều mới mẻ. cá nhân tôi không chơi với Sơn nhiều, cũng rất ít nói chuyện, nhưng tôi cảm nhận được con người của Sơn rất chân thành, thẳng thắn, và ngoan (theo đúng nghĩa), điều đó khiến tôi rất quý Sơn.
về năng lực của bạn ấy, tôi chưa bao giờ nói chuyện với bạn ấy về lĩnh vực này nên thật khó để nhận xét. tôi chỉ muốn nói rằng, nếu Sơn thực sự muốn trở thành một Pr chuyên nghiệp, chắc chắn Sơn ko thể giữ thái độ không quan tâm khoa học lâu đc. Vì khoa học là một yêu cầu rất NGHIÊM TÚC đối với một người muốn sáng tạo một cách hữu ích và hoàn hảo, nhất là lĩnh vực rất cần kiến thức vừa sâu, vừa rộng, không chỉ là áp dụng thực tế mà còn cần sự lý giải rất khoa học cho mỗi hoạt động. khoa học ởđây không đồng nghĩa với những người chỉ nắm đc một vài cái quy luật là coi như đã hiểu khoa học, cứ thế bị cầm tù trong đó rồi máy móc làm theo. khoa học ở đây là nền tảng, là chất dính đồng hành với sự sáng tạo để bạn có thể "bắt" được những ý tưởng hay ẩn trong cuộc sống!
tôi tin rằng, mọi câu trả lời đều có trong cuộc sống. chỉ có điều chúng ta có học được cách và có can đảm, kiên trì đi tìm ra nó hay không mà thôi!
và có một thông tin nữa, lớp tôi còn một bạn nữa cũng rất đam mê PR, quảng cáo và tôi cảm nhận, bạn ấy nếu được hướng dẫn chuyên nghiệp, bạn ấy sẽ tiến rất xa. trong tương lai, tôi mong nhìn thấy thành công của bạn ấy, và cả Sơn nữa. tất cả chúng tôi đều đang đứng ở vị trí xuất phát. và cái cần bây giờ là leo núi thực sự với tinh thần học hỏi!
Thuỷ Văn

Chi_bao^_^ on lúc 23:56 9 tháng 6, 2010 nói...

Xin lỗi mọi người, em cũng là bạn cùng lớp với nhân vật chính trên đây.
Về khóa luận e ko được tham gia làm vụ này, e nằm trong danh sách thi.
Nhưng từ trước đến giờ e ghét nhất cái kiểu làm nghiên cứu, khóa luận hay niên luận mà có từ khảo sát, đó ko hẳn là sáng tạo.
E có thể nói Thầy Cường thất bại là đúng!
Bởi vì từ trước đến giờ (thời gian học, và nghe bạn bè anh chị) thầy luôn nổi tiếng là nương tay chấm điểm cho sinh viên. Thầy rất hay khen, ít chê.Đó có thể là lợi thế của thầy.Nhưng em vẫn muốn học thầy bởi vì thầy luôn mang đến những ý kiến mới.
Bạn em trong lớp là người rất hay phát biểu và thẳng thắn, lời lẽ gẫy gọn và rất bản lĩnh, ko phải em cũng đủ tự tin để nói những câu như thế. Nhưng e rất quý và hâm mộ bạn ấy về những ý, những câu hỏi và câu trả lời bạn ý đưa ra, vì nó thực sự cũng chuyên nghiệp, ko ê a, rề rà mà rất thoát ý/
Còn vụ làm khóa luận thì từ trước đến nay sinh viên có ai thích làm nghiên cứu, khoa học gì đâu, chẳng qua vì điểm.
Qua emtry này e nghĩ thầy rất có tình cảm với sinh viên lớp e vì đây có lẽ là bài viết đầu tiên có nhiều ý kiến về sinh viên của thầy. E rất vui vì câu chuyện của lớp e được thầy nêu lên để chia sẻ, thảo luận...

Nặc danh nói...

ui, có thật bạn chi bảo nghĩ "Còn vụ làm khóa luận thì từ trước đến nay sinh viên có ai thích làm nghiên cứu, khoa học gì đâu, chẳng qua vì điểm" ??? @@'
thêm nữa, "e nghĩ thầy rất có tình cảm với sinh viên lớp e vì đây có lẽ là bài viết đầu tiên có nhiều ý kiến về sinh viên của thầy. E rất vui vì câu chuyện của lớp e được thầy nêu lên để chia sẻ, thảo luận"!!! @@'
trời ạh, đây là 1 bạn SV do thầy HD, và bạn í bị "quạt" tơi bời ....

Nặc danh nói...

Trong thời buổi dế dàng copy & paste như hiện nay thì việc có đề tài lạ và có ý tưởng là rất đáng tuyên dương. Nhưng thật đáng tiếc là ý tưởng đã không được thể hiện theo chuẩn của một công trình khoa học. Đây là điểm yếu trong chương trình giảng dạy của Việt Nam. Nhưng thực sự mình thích những người "tự làm" và có ý tưởng.

Đăng nhận xét

 

VMC Copyright © 2009 | Power by Blogger | Template redesigned by Lý Minh Triết