Sanremo - thành phố bên bờ biển Địa Trung Hải ở phía tây bắc nước Ý, nổi danh với festival âm nhạc. Hồi thập niên 1980, những tiết mục từ cuộc thi ca nhạc thường niên này gần như là thứ nhạc pop duy nhất mà lũ choai choai chúng tôi được xem trên màn ảnh nhỏ của VTV. Sanremo trong ký ức một chàng trai mới lớn nơi tôi là mảnh đất của những điều kỳ diệu xa vời.
Nhân chuyến đi tới Marseille để xem trận Na Uy - Brazil, tôi tranh thủ đến Nice (thành phố miền nam nước Pháp), sang Monaco và chạy thật nhanh qua Sanremo, vừa muốn tận mắt nhìn thấy thành phố trong ký ức, vừa muốn viết một bài ghi nhanh về không khí bóng đá ở thành phố cảng này.
Hôm đó là ngày 23.6.1998. Sanremo quả là đẹp. Người dân mến khách và thân thiện. Mặc dù thành phố có gương mặt kiến trúc Châu Âu, đường phố rộng, nhưng có cái gì đó khá giống với Việt Nam. Giao thông trên phố lộn xộn. Người dân thoải mái lênh phênh dưới lòng đường, thích sang đường chỗ nào thì sang chỗ ấy. Xe máy để lộn xộn trên vỉa hè, tràn cả xuống đường.
Những người khách từ phương xa đến tìm chỗ ăn tại Sanremo hôm đó đã gặp phải phen thất vọng. Các nhà hàng và cửa hiệu đều đóng cửa. Người dân tập trung tại quảng trường Cảng Sanremo để xem trận Italia - Áo qua màn hình khổng lồ.
Chật vật tìm kiếm, cuối cùng chúng tôi cũng tìm được một nhà hàng mở cửa bán đồ ăn trưa. Đó là Ristorante Chiesa Russa, nằm ngay cạnh Nhà thờ Chính thống Nga, ở gần trung tâm Sanremo. Ông Pierro, chủ nhà hàng và cậu con trai 21 tuổi Alexander đều tin chắc đội tuyển nước mình sẽ chiến thắng. Alexander nói như đinh đóng cột: "Chúng tôi sẽ thắng 2-0; nếu có Roberto Baggio, Italia sẽ thắng 3-0; nếu có thêm Vialli, Italia sẽ chiến thắng 4-0".
Alexander đang học đại học tại London (Anh). Nghỉ hè, cậu về nhà giúp bố mẹ chạy bàn ăn. Nhà hàng nhỏ ấm cúng có 20 chỗ ngồi trông ra ngôi nhà thờ tuyệt đẹp chỉ có ba nhân viên: Ông bố nhận đặt món và quản lý tiền; bà mẹ nấu ăn trong bếp; cậu con trai bồi bàn.
Ông Pierro tâm sự: "Nói thật là tôi thích xem Brazil và Argentina đá chung kết. Họ mạnh thực sự. Còn các cầu thủ Italia chỉ đáng yêu chứ đá chưa hay lắm".
Nhìn kỹ thì thấy Alexander là kẻ sùng bái Roberto Baggio. Cậu để hàm râu giống hàm râu của Baggio lúc đó, kèm thêm cái đuôi dế của Baggio ngày xưa. Mà chả cứ cậu, hình như gần 60 nghìn dân Sanremo ai cũng yêu Baggio cả. Tất cả các quầy sách báo ở đây đều bán hình ảnh, băng hình của một cầu thủ Italia duy nhất - đó là Roberto Baggio.
15 giờ, Alexander lấy chiếc scooter màu đỏ hiệu Vespa lao vút đi. Cậu ra cảng, nơi các bạn cậu đang đợi. Hội "tổ lái" ở Sanremo đông đảo lắm. Tất cả đều đi xe scooter. Họ ăn mặc rất bạt mạng: nhiều cậu con trai cởi trần, nhiều cô gái mặc áo cực ngắn, quần cực ngắn.
"Nếu Italia thắng, các bạn có phóng scooter như điên thành từng đoàn trên các đường phố Sanremo không?" - "Ồ không! Lúc đấy mọi người đổ ra chật đường để nhảy múa, không phóng xe được" - một cô gái giải thích. Alexander bảo nhảy múa hò hét thì thoải mái, nhưng phóng scooter kiểu đó thì không được. Cảnh sát không cho phép.
Ronaldo đối với các tifosi Italia là "người vô hình", không sao sánh được với Roberto Baggio về mọi mặt. "Anh ta xấu quá. Mồm thì nhọn ra trông như vịt Donald" - cô gái mặc áo có hình quốc kỳ Italia, chiếc áo ngắn hở rốn, nhăn mũi nói. Tôi bẻ lại: "Thế Vialli thì nào có đẹp đẽ gì? Đầu trọc lốc!". Cô gái đáp: "Đẹp chứ. Đẹp kiểu Italia. Tôi thấy Vialli rất gợi tình".
Trận đó Italia thắng Áo 2-1. Baggio ghi được bàn thắng quyết định vào phút thứ 89. Nhưng giờ đó tôi không còn ở Sanremo nữa, nên không được chứng kiến cảnh người Italia ăn mừng chiến thắng ở thành phố biển này.
Năm đó Italia vào đến vòng 1/8, nhưng thúc thủ trước Pháp trong loạt thi đấu penalty. World Cup France 1998 cũng là World Cup cuối cùng của Roberto Baggio.
THAM KHẢO
BÊN LỀ WORLD CUP FRANCE 1998 (1)
BÊN LỀ WORLD CUP FRANCE 1998 (2)
VIỆT KIỀU CÁ CƯỢC
MUA VÉ WORLD CUP CHỢ ĐEN
PARIS, CÀ PHÊ, BÓNG ĐÁ
Nhân chuyến đi tới Marseille để xem trận Na Uy - Brazil, tôi tranh thủ đến Nice (thành phố miền nam nước Pháp), sang Monaco và chạy thật nhanh qua Sanremo, vừa muốn tận mắt nhìn thấy thành phố trong ký ức, vừa muốn viết một bài ghi nhanh về không khí bóng đá ở thành phố cảng này.
Hôm đó là ngày 23.6.1998. Sanremo quả là đẹp. Người dân mến khách và thân thiện. Mặc dù thành phố có gương mặt kiến trúc Châu Âu, đường phố rộng, nhưng có cái gì đó khá giống với Việt Nam. Giao thông trên phố lộn xộn. Người dân thoải mái lênh phênh dưới lòng đường, thích sang đường chỗ nào thì sang chỗ ấy. Xe máy để lộn xộn trên vỉa hè, tràn cả xuống đường.
Những người khách từ phương xa đến tìm chỗ ăn tại Sanremo hôm đó đã gặp phải phen thất vọng. Các nhà hàng và cửa hiệu đều đóng cửa. Người dân tập trung tại quảng trường Cảng Sanremo để xem trận Italia - Áo qua màn hình khổng lồ.
Chật vật tìm kiếm, cuối cùng chúng tôi cũng tìm được một nhà hàng mở cửa bán đồ ăn trưa. Đó là Ristorante Chiesa Russa, nằm ngay cạnh Nhà thờ Chính thống Nga, ở gần trung tâm Sanremo. Ông Pierro, chủ nhà hàng và cậu con trai 21 tuổi Alexander đều tin chắc đội tuyển nước mình sẽ chiến thắng. Alexander nói như đinh đóng cột: "Chúng tôi sẽ thắng 2-0; nếu có Roberto Baggio, Italia sẽ thắng 3-0; nếu có thêm Vialli, Italia sẽ chiến thắng 4-0".
Alexander đang học đại học tại London (Anh). Nghỉ hè, cậu về nhà giúp bố mẹ chạy bàn ăn. Nhà hàng nhỏ ấm cúng có 20 chỗ ngồi trông ra ngôi nhà thờ tuyệt đẹp chỉ có ba nhân viên: Ông bố nhận đặt món và quản lý tiền; bà mẹ nấu ăn trong bếp; cậu con trai bồi bàn.
Ông Pierro tâm sự: "Nói thật là tôi thích xem Brazil và Argentina đá chung kết. Họ mạnh thực sự. Còn các cầu thủ Italia chỉ đáng yêu chứ đá chưa hay lắm".
Nhìn kỹ thì thấy Alexander là kẻ sùng bái Roberto Baggio. Cậu để hàm râu giống hàm râu của Baggio lúc đó, kèm thêm cái đuôi dế của Baggio ngày xưa. Mà chả cứ cậu, hình như gần 60 nghìn dân Sanremo ai cũng yêu Baggio cả. Tất cả các quầy sách báo ở đây đều bán hình ảnh, băng hình của một cầu thủ Italia duy nhất - đó là Roberto Baggio.
15 giờ, Alexander lấy chiếc scooter màu đỏ hiệu Vespa lao vút đi. Cậu ra cảng, nơi các bạn cậu đang đợi. Hội "tổ lái" ở Sanremo đông đảo lắm. Tất cả đều đi xe scooter. Họ ăn mặc rất bạt mạng: nhiều cậu con trai cởi trần, nhiều cô gái mặc áo cực ngắn, quần cực ngắn.
"Nếu Italia thắng, các bạn có phóng scooter như điên thành từng đoàn trên các đường phố Sanremo không?" - "Ồ không! Lúc đấy mọi người đổ ra chật đường để nhảy múa, không phóng xe được" - một cô gái giải thích. Alexander bảo nhảy múa hò hét thì thoải mái, nhưng phóng scooter kiểu đó thì không được. Cảnh sát không cho phép.
Ronaldo đối với các tifosi Italia là "người vô hình", không sao sánh được với Roberto Baggio về mọi mặt. "Anh ta xấu quá. Mồm thì nhọn ra trông như vịt Donald" - cô gái mặc áo có hình quốc kỳ Italia, chiếc áo ngắn hở rốn, nhăn mũi nói. Tôi bẻ lại: "Thế Vialli thì nào có đẹp đẽ gì? Đầu trọc lốc!". Cô gái đáp: "Đẹp chứ. Đẹp kiểu Italia. Tôi thấy Vialli rất gợi tình".
Trận đó Italia thắng Áo 2-1. Baggio ghi được bàn thắng quyết định vào phút thứ 89. Nhưng giờ đó tôi không còn ở Sanremo nữa, nên không được chứng kiến cảnh người Italia ăn mừng chiến thắng ở thành phố biển này.
Năm đó Italia vào đến vòng 1/8, nhưng thúc thủ trước Pháp trong loạt thi đấu penalty. World Cup France 1998 cũng là World Cup cuối cùng của Roberto Baggio.
THAM KHẢO
BÊN LỀ WORLD CUP FRANCE 1998 (1)
BÊN LỀ WORLD CUP FRANCE 1998 (2)
VIỆT KIỀU CÁ CƯỢC
MUA VÉ WORLD CUP CHỢ ĐEN
PARIS, CÀ PHÊ, BÓNG ĐÁ
20 comments:
Những bài viết của bạn rất hấp dẫn. Đúng ra phải được đọc trước giải.
he he, bài này có hơi hướm của Ý vừa gợi tình vừa hơi quậy...nghe từ "miền nam nước Pháp" ko hiểu sao em lại nhớ đến 3 chàng ngự lâm pháo thủ...em cũng giống anh ở chỗ này, đi travel thì hay tranh thủ té sang biên giới thành phố hay nước khác, để chứng kiến bằng mắt những gì mình chỉ được biết qua sách vở.
Cái nhà thờ này nhỏ, nhưng giống hệt nhà thờ ở quảng trường Kremly, đúng không em? Hình như tên nó là Vasily Blazenưi thì phải. Mà không đúng thì em đừng cười anh nhé! Hì.
Cổ động viên thì phải nói là anh thích nhất cổ động viên nữa của Brazin. Rất là nóng bỏng.
@Đỗ:
Hy vọng là đọc bây giờ anh vẫn thấy Ok?
@LU:
Lần tới đi Pháp, thì đi Ý luôn. Ý đẹp lắm.
@A Thụy:
Lần này anh lại đúng mới giỏi chứ.
Sẽ có bài về CĐV Brazil. Anh đón đọc nhé.
VMC ơi,chúc mừng bạn nhân ngày báo chí Việt Nam. Chúc bạn luôn giữ được phong độ để tiếp tục cống hiến những bài viết hay nhé.
@LanA11:
Cảm ơn bạn đã chúc mừng mình trong entry về tifosi Ý.
bài viết hay
e cũng là cổ động viên của azzurri và bianconeri
Hehe ... bây giờ em mới biết mặt Riberto Baggio:)) mặc dù ngày đó, lũ trẻ con từ 3 tuổi trở lên rất hay để tóc đuôi dế - ý tưởng của các ông bố.
Đọc bài của anh ấn tượng như được "bám càng" ấy, cả nhà thấy thế ko?
em thay nguoi nao de ria cung deu dep thi fai :D
Thích entry này quá. Rất hay và rất thật - một kẻ đi nơi này qua nơi kia trong không khí sôi lên vì giải bóng đá lớn nhất hành tinh, tìm cho mình sự thích thú ngắm nhìn :)
Lại về bóng đá, đúng thật là so với Roberto Baggio đuôi ngựa thì Ronaldo - cậu béo - răng thỏ của Brazil là kẻ vô hình. Tớ luôn nhớ Roberto bắt đầu đá World Cup ở giải 90 có bài hát Mùa hè nước Ý. Tớ cũng khóc theo Roberto khi đá hỏng quả phạt đền trong trận chung kết WC94 giúp Brazil đoạt cúp :(
@Mai: Thật à? Bây giờ mới biết mặt R.B.? Giải châu Âu 88 rồi đến World Cup 90 tụi mình còn ở bên ấy, bao nhiêu trái tim các em Nga lứa tụi mình điên đảo vì hai bạn cầu thủ Ý: Paolo Mandini và Roberto Baggio (một chàng sinh 68, một chàng sinh 67) - vậy mà không biết thật hả??
@Pika Rocks:
Hóa ra ở VN có nhiều người hâm mộ đội quân thiên thanh nhé.
@Mai:
"Lạc hậu" quá. "Bám càng" tiếp đi.
@NTD:
Hình như có thời anh thấy em cũng để ria thì phải?
@Lana:
Lana đúng là tifosi thứ thiệt của đội Ý. Nhớ được chính xác năm sinh của Mandini và Baggio.
É! Baggio đẹp trai từng làm những bạn gái xinh nhất lớp em điêu đứng. Hồi ấy, lũ con trai tức phát điên vì các bạn gái xinh đẹp lúc nào cũng Baggio Baggio :-D
Hồi 98, em bắt đầu yêu ròi nên chỉ thấy Baggio đẹp gần bằng người yêu em thoai :-D
@Anh THụy: em cũng thích ngắm nhìn cổ động viên , cảm giác không chỉ tình yêu bóng đá mà tình yêu tổ quốc, tình yêu sức mạnh, sự chuyển động cũng như lòng vô tư tràn ngập gương mặt họ. Cổ động viên Brazin nhiệt tình và hấp dẫn nhất từ ngày xưa. Bây giờ thì hầu như cổ động viên nước nào trông cũng rất vui mắt :-)
Em mê mẩn Baggio từ Italy 90.
Cái ảnh dưới là anh lão Baggio hiện tại đó hả anh C? Đúng là thời gian nghiệt ngã
@Titi:
Đang tưởng tượng xem "người yêu cũ" của Titi đẹp trai tới cỡ nào? Chắc là yêu nên thấy đẹp quá thôi.
@Anh:
Đúng là ảnh mới của Baggio đó em. Trông vẫn phong độ đấy chứ.
Thì cũng như các bạn nữ hồi ấy của em vì yêu Baggio mà thấy cha ấy đẹp quá thôi mừ :-P
Khong Titi oi, nguoc lai, vi Baggio qua' dep ma cac ban nu yeu day! :)
Hì, hôm nay mình đến cơ quan hỏi bọn đồng nghiệp là một lũ đàn bà con gái "chúng mày có biết Roberto Baggio là ai không?", đứa nào đứa nấy đần thối ra và lắc đầu cả loạt:)
Hóa ra vẫn có khối đứa lạc hậu như mình:))
Báo cáo anh Cường vừa rồi em đã bị bắt ra xem mặt Messi:))
@Mai:
Bây giờ không biết Baggio là chuyện bình thường rồi Mai ơi. Hơn mười năm rồi, anh ta có còn đá bóng nữa đâu?
Đăng nhận xét