Thời đó mới cách đây 12 năm, nhưng Internet ngay cả ở Pháp cũng là thứ xa xỉ. Khách sạn có Internet nhưng đều qua dial-up với tốc độ như rùa bò và giá đắt kinh người. ADSL hoàn toàn vắng bóng, ngay cả tại các quán cà phê Internet cũng vậy.
Hôm đầu thử đi gửi fax. Đến bưu điện, em nhân viên da đen khá to béo phải gửi vài lần mới được. Hỏi em về confirmation, em bảo: "Tao không xác nhận vụ này được. Bưu cục này không gửi fax về thẳng VN được mà chỉ gửi lên bưu điện trung tâm. Từ đó sẽ gửi về VN cho mày. Mày muốn biết có OK hay không thì chiều quay lại".
Cha mẹ ơi, hiện đại kiểu Pháp là thế này đây. Mà đây là bưu cục ở gần quận 16 - quận toàn dân nhà giầu sống đấy. Mấy hôm sau, gặp một đồng nghiệp của báo Thể thao TP Hồ Chí Minh, anh này ở quận 13 (quận có đông người Hoa và người Việt sinh sống), nhưng phải lên bưu điện trung tâm fax bài, để nhìn tận mắt cái xác nhận đã gửi bài OK về nhà thì mới an tâm.
Mùa hè năm 1998 VN có Internet được hơn nửa năm, cơ quan tôi là tờ báo tiên phong thuê bao đường Internet, nên tôi quyết tâm phải tìm nơi có Internet để gửi bài. Nhờ các bạn sinh viên VN giới thiệu, tôi tìm được hai tiệm cà phê Internet ở khu vực trung tâm Paris, tốc độ tương đối ổn, cho phép sử dụng đĩa mềm từ ngoài mang vào, nhưng chỉ được phép ngồi tối đa 30 phút và phải xếp hàng dài từ 30 phút trở lên.
Mở ngoặc đơn là có một vài quán Internet khác gần hơn nhưng lại không cho sử dụng đĩa mềm từ ngoài mang vào (vì e ngại lây lan virus). Tôi viết bài sẵn ở nhà, nên không thể vào những quán này. Chết tiền vì phải thuê máy tính gõ bài.
Tìm được chỗ có Internet rồi thì luôn luôn phải canh giờ để thời điểm truyền bài về Việt Nam không quá 8 giờ tối (tức 2 giờ chiều, giờ Paris). Thế có nghĩa là sáng phải dậy lúc 8h, cuống cuồng đi metro đến các điểm đã định trước, tìm hiểu tình hình rồi ngồi ở một chỗ nào đó gần trung tâm để gõ bài. Rồi trong khoảng từ 12 giờ đến 2 giờ phải gửi bài về, sau đó mới tính chuyện ăn uống.
Ăn uống xong lại lang thang tiếp để tìm chuyện ở những nơi có trận đấu hoặc các hoạt động ăn theo World Cup. Chiều tối thì xem đá bóng tại những địa điểm có màn hình lớn. Đôi khi nửa đêm mới trở lại khách sạn. Mệt mỏi bải hoải với đôi chân rã rời.
Được khoảng một tuần như vậy, thì tôi được một người bạn giới thiệu cho một căn phòng với giá thuê khá mềm ở Montreuil (ngoại ô phía đông Paris, khu lao động có đông dân nhập cư). Hôm đầu đi chợ ở đây, tôi phát hiện ra một tiệm Internet rộng rãi, thoáng đãng, rất vắng người ở ngay trong chợ, cách chỗ tôi ở chừng 500m. Vội vã chạy vào thì thấy chủ quán là một anh chàng người Bắc Phi (Maroc hoặc Algeria). Anh ta vui vẻ nói: Ở đây cho phép khách mang đĩa mềm vào.
Phải nói là mừng hơn bắt được vàng.
Từ hôm đó, tôi thay đổi hoàn toàn lịch làm việc. Sáng có thể ung dung dậy muộn một chút, đi mua mấy tờ báo và tìm một quán cà phê yên tĩnh để ngồi. Tấm 10 giờ 30 quay về nhà chỉnh sửa lại bài viết đêm trước rồi copy bài ra 2-3 cái đĩa mềm (đề phòng bị hỏng), rồi tầm 12 giờ trưa (tức 6 giờ tối ở Hà Nội) tản bộ ra tiệm Internet để gửi bài. Sau đó quay về nhà ăn trưa, rồi chiều mới vào trung tâm và đến các sân vận động lấy tin. Tối về nhà viết bài, ăn tối rồi đi ngủ. Cứ như thế trong suốt 1 tháng còn lại.
Anh chủ quán Bắc Phi một hôm không nén nổi tò mò khi thấy tôi ngày nào cũng đến tiệm của anh vào một thời gian cố định. Anh hỏi tôi là người nước nào và tỏ ra vui mừng khi nghe cái tên "Việt Nam". Anh nói, anh biết Điện Biên Phủ.
Rồi anh hỏi: "Etes-vous amoureux?" (Anh đang yêu đấy à?). Tôi hỏi tại sao anh lại nghĩ thế? Anh đáp: "Chắc đang yêu nên mới ngày nào cũng thư từ"? Lại mở thêm một cái ngoặc đơn để nói với mọi người: Thời đó chat chít chưa phổ biến như bây giờ, không có YM, MSN, Skype hay ICQ gì hết.
Tôi giải thích cho anh ta công việc của mình. Anh thân mật hẳn lên: "Anh thấy Zidane chơi hay không? Tuyệt không? Zizou là đồng hương của tôi đấy!"
Hóa ra, anh là người Algeria. Tôi nói tôi rất hâm mộ Zidane.
Và anh dành cho tôi một đặc ân: Giảm giá 10% giá cước Internet và càphê.
Ảnh: Đường phố Montreuil. Nguồn: Internet
THAM KHẢO
BÊN LỀ WORLD CUP FRANCE 1998 (1)
22 comments:
Thú vị quá.
Kể ra đang yêu cũng đúng, dưng mà là yêu công việc :(
Kể ra mà tính thử, giá VMC bắt chuyện về VN, Điện Biên Phủ, Algeria, Zidane.. từ hôm đầu thì tiết kiệm được khối tiền intenet và cà phê đấy nhỉ? :)
Thích cái lối viết của anh, từ tốn kể, không cần dùng đao to búa lớn, không màu mè sến nương, không chơi chử bưng từ sách ra cho có vẻ cao siêu mà chính người viết cũng không hiểu nổi. ;))
Em chỉ khoái đọc những thông tin đời thường thế này, để biết thêm, nếu như mình có đi travel sang những nơi mình được nghe kể. Em bắt đầu hình dung được Paris nó như thế nào rồi nhá, nó tồn tại một cách thực tế, sờ mó đuợc như những thành phố ở VN, ở Mỹ, hay ở những nước khác rồi đó.
Phải kể thế này thì mới hinh dung được tính cách và phong tục của một đất nước, kể tiếp đi anh đang hấp dẫn.
Đó, những gì chân thật của cuộc sống, của con người đều thú vị. WC, sự kiện chính, giờ chỉ còn mờ nhạt trong các dòng viết thong thả bên lề của anh. Hi hi...
hehe lam the nao ma anh di lam World Cup lai trong giong 1 ke dang yeu nhi ;)) ma sao lai gui bai ve som the anh, truoc 22h VN khong duoc ah :-s
doc bai nay het muon di Tay lam World Cup :P oai wa
Hôm trước thấy tựa World Cup em chẳng đọc vì dửng dưng với Foot. Làm sao được, chẳng nhớ được đường bóng, xem mà chỉ biết đứng ngoài hân hoan theo cảm xúc của người trong cuộc, thì cái hân hoan nhờ, hân hoan mượn ấy sớm muộn cũng tan và tan.
Cái ngoài lề thế này lại nhớ:) Hay!
Có phần 3 nữa đúng không anh?
@Lana:
Cái gì đến tình cờ thì mới thú vị Lana à. Chủ tâm bắt chuyện có khi lại khiến anh ta khó chịu. Khác văn hóa, tôn giáo nên cũng phải thận trọng.
@LU:
Chuẩn bị balô đi Paris thôi!
@Titi:
Rất chịu các nhận xét tinh tế của Titi.
@NTD:
Đi viết những cái bên lề, cho nên cố gắng gửi về sớm để tòa soạn lên trang cho kịp.
@Mai:
Đã sửa tít lại thành "bên lề" rồi. Hy vọng những người không thích bóng đá cũng vào đọc.
@L2C:
Vẫn còn chuyện, nhưng điểm qua comment thì có vẻ bà con không thích chủ đề này thì phải?
thi e bao roi ma li, co bai nhiu nguoi thich doc nhung ko thik comment ^^
Moi ca doc gia chac so dong la female the nen...
bay gio ma co 1 bai topic kieu sex & city 123 la dong vui ngay >:)
ah, the thi bao LD len trang som that ah, vi e thay co bao 22h hay 24h van ok, nhung nhin chung nhung bai chinh thi fai gui asap (:
he he, anh viết theo kiểu hùi hụp của sì-lốc-hôm đi. Phải có tình (mí em xếc xi trên sân bóng), tiền (bán vé chợ đen), tù tội (cổ động la ó bị túm về đồn), và gay cấn (mấy pha tranh bóng) chen vào với cuộc sống thường ngày của dân Paris...thì sẽ dựng ngược được bà con cmt rôm rả ngay. ;))
@NTD:
Tóm lại là cứ phải có yếu tố sex thì bà con mới còm đông à?
@Refrez:
Không phải là LĐ kết thúc trang sớm, mà là bài của anh chỉ là những bài "rau dưa" nên phải gửi sớm hơn.
@LU:
Ok, sẽ nghe lời Lu.
ơ sao lại 2nick thế kia nhỉ :D
ý em không hẳn thế:D lôi cái tên fim "hot" kia ra chỉ để ví dụ, tức là phải có 1 ít "tính nữ" trong bài mà ở bài này bói không ra 1 bóng hồng :o) thế nên là...chẹp...phụ nữ là thế...họ cần thấy đâu đó có bóng dáng họ ở trong ^^ vd: 1 anh chàng mải mê với W.C wá thế là cô vợ/người yêu !#@@#%$&
//hơ hơ tự dưng huyên thuyên múa rìu qua mắt các th(m)ợ :p
Đường phố Montreuil tua nhu pho Trang Tien y nhi :)
Hồi đó em cũng ở Pháp nhưng lại ở Montpellier, lúc đó thì amoureuse với một anh ở Việt Nam nên phải đành vào nhờ một chị Việt Kiều máy tính để gửi email về cho người yêu. Lúc đó ngố tàu đến nỗi trước khi gửi email còn phải ra bốt điện thoại gọi điện cho giai bảo nhớ mở máy để gửi email về được nhé! Hồi đó trong quán bar em cũng là thiểu số ủng hộ đội Brazil trong khi mọi người đều ủng hộ đội Pháp trong trận chung kết. Thế mà nhanh quá 12 năm rồi, tình yêu thì đã hết, tiếng Pháp đã kịp quên, quá khứ đã kịp đóng bụi mờ :( Sorry đã comment vào entry này của anh nhưng đọc bài này nhớ nước Pháp những ngày này năm 1998 quá ạ.
hihi, cách đây 12 năm, lúc đó a Cường mới 32 tuổi, em hình dung... :D :D
đọc thấy tình yêu nghề của anh, em thì yêu mí người yêu và đam mê việc mình làm :)
^^
@ Anh VMC , nhiều khi bận quá chỉ kịp ghé đọc rồi chạy nhanh !
Khác múi giờ nên đôi khi :"Lực bất tòng tâm "
Em vẫn đọc entry cũ & mới- fan trung thành !
Ấy ông chủ internet -Algerie , anh nhận định chính xác ,ngộ nhỡ ông ấy không cởi mở ,thì dưng ko mình hơi bị quê anh nhỉ !
@MC3:
Công nhận góc phố này giống Tràng Tiền (HN). Minh quên là HN là do các kiến trúc sư người Pháp quy hoạch à?
@Dodomummim:
Tình yêu đóng bụi mờ nghĩa là tình yêu thời đó không còn hả em?
@Meodieu:
Có hình dung ra cái gì không em?
@Trina:
Khác múi giờ thì có sao đâu, Trina? Lúc nào rảnh thì đọc. Các entries vẫn còn nguyên ở đây mà.
Em thích hai cái bên lề này lắm! :-)
@anh Cường: Hì hì 12 năm qua rồi mà anh, hồi đó em mới 20 mà mối tình đầu thì khó có happy ending lắm nhưng mỗi khi có ai nhắc đến Pháp vẫn làm em gai người vì không hiểu sao em có duyên với nước Pháp quá, hầu hết các bạn có dính chút amour tý với em đều đi Pháp hết, có bạn giờ vẫn ở lại có bạn đã quay về VN nhưng hầu hết là "quá khứ phủ bụi mờ"
Đăng nhận xét