29/11/09

ĂN MÌ GÓI MƠ NGÔI VÔ ĐỊCH



Xem trang Nhất báo Thanh Niên hôm nay, hẳn sẽ có người bảo: "Báo này công khai quảng cáo cho mì gói Omachi ngay trên trang Nhất. Đố ông nào dám phạt!"

Hai tuyển thủ U23 Việt Nam mặc đồng phục của đoàn thể thao Việt Nam tham dự SEAGames tại Vientiane (Lào) đẩy xe chở hành lý ra khỏi sân bay. Trên hành lý là thùng mì gói với nhãn hiệu Omachi rất bắt mắt. Pháp lệnh quảng cáo của Việt Nam cấm báo chí (in) đăng quảng cáo trên trang Nhất. Nhưng khó ai có thể bắt giò được Thanh Niên trong vụ này.

Nhìn các cầu thủ mang theo mì tôm (hay mì gói theo cách gọi của người miền nam), thậm chí một cầu thủ còn hý hoáy ký vào thùng mì vì sợ thất lạc mới thấy thương cho các cầu thủ. Họ đi thi đấu vì mầu cờ sắc áo của quốc gia, mà vẫn e ngại không ăn được đồ ăn của nước bạn. Trong trường hợp đó thì mì gói là thứ khả dĩ nhất có thể thay thế được.


Tôi cũng hay phải đi công tác nước ngoài, nhưng hầu như không bao giờ mang mì gói theo, vì luôn ép mình phải ăn tất cả những thức ăn có thể tìm thấy.

Năm 1998 trước khi đi hội thảo ở Agra - Ấn Độ, tôi nhận được lời khuyên của một người am hiểu Ấn Độ rằng cần mang mì gói theo vì đồ ăn ở nước này rất cay. Tôi mua 10 gói mì cho 5 ngày hội thảo. Nhưng tại KS Agra nơi hội thảo diễn ra họ cung cấp các món ăn continental (đồ ăn Âu), nên tôi không gặp khó khăn gì. 10 gói mì còn nguyên cho đến tận ngày cuối cùng. Tôi tặng chúng cho người phụ nữ dọn phòng. Chị vui mừng cứ cảm ơn tôi mãi. Đó là lần duy nhất tôi mang mì gói theo.

Có mấy lần đi công tác cùng đồng nghiệp, tuy không mang theo lương thực, nhưng tôi vẫn được chiêu đãi món mì gói. Đúng là chẳng có gì ngon hơn trong bối cảnh đồ ăn không hợp khẩu vị.

Tháng 7 năm ngoái, đi Vietnam Airlines từ Franfurt (Đức) về Hà Nội, gặp đúng cuộc đình công của công nhân hàng không Đức, các tiếp viên chiêu đãi hành khách mì tôm không hạn chế. Tôi phải ăn đến 3 gói mới dằn được cái đói.

Đến tháng 10 qua Mỹ tường thuật bầu cử tổng thống, bữa ăn sáng ở khách sạn quá dở, khiến tôi phải đi tìm mì gói. Nhưng chỉ mua được mì của mấy anh ba Tầu sản xuất, giá 1USD một gói, nhưng mùi vị không thể ngon bằng mì Việt Nam.

Quay lại chuyện các tuyển thủ mang theo mì gói. Điều này chắc hẳn khiến các cổ động viên phải chạnh lòng. Tại sao Liên đoàn Bóng đá Việt Nam, hay rộng hơn là Tổng cục Thể dục Thể thao không làm một điều gì đó để giúp các cầu thủ nói riêng và các vận động viên dự thi tại SEA Games nói chung tránh phải ăn mì gói. Sức trai như thế ăn bao nhiêu gói mới đủ no? Và chẳng nhẽ phải ăn mì gói để bảo vệ màu cờ sắc áo.

Bà con Việt kiều ở Lào khá nhiều. Có ai tổ chức nấu ăn cho các vận động viên thì tốt quá!



8 comments:

Ted on lúc 22:38 29 tháng 11, 2009 nói...

Nhìn hình thấy vui ghê :P

LU on lúc 22:44 29 tháng 11, 2009 nói...

ặc, nhìn anh ăn ít thế mà cũng dứt 3 gói mì tôm à? he he...thế thì em cũng đở mắc cở rồi. Em mỗi lần trong công ti bận việc, ko té ra ngoài ăn lunch được là em dứt một lúc 2 gói mới no, chúng nó thấy thế kêu em là ăn như heo :))
...cũng nên tập thử ăn những món ẫm thực của nơi mình đến để biết với người ta, chứ kén ăn thế này thì cũng kẹt lở như các cầu thủ bị thất lạc thùng mì tôm. Em cũng có một lần mang theo mì gói, đó là lần mua 1 gói mì ở sân bay Nội Bài mang về Mỹ ăn chơi. Em thích mì tôm VN vì nó ko lai mùi chua của Thái. Uhm, qua đến Ấn Độ thì anh nên mang theo mì tôm là chắc ăn nhất, ăn không nổi đồ Ấn đâu. Em cái gì cũng ăn thử, nhưng chịu thua mùi cà ri nị quá nặng, cay hăng hắc của họ. Bên đây nhà hàng Ấn chỉ có Ấn vào ăn thôi, ko được dân xứ khác khoái cho lắm!

VMC on lúc 22:48 29 tháng 11, 2009 nói...

@LU: Cả chuyến bay kéo dài 12 giờ ăn 3 gói đâu có nhiều?

LU on lúc 23:05 29 tháng 11, 2009 nói...

@ anh ; ồ! thế là ăn cả ngày à? vậy là anh vẫn ăn ít hơn em...thế là em vẫn ăn nhiều như heo?... ặc =))

Lana on lúc 09:39 30 tháng 11, 2009 nói...

Bác VMC đúng là super-soi. mấy cái hình này chắc báo chí đăng khắp rồi nhưng chẳng mấy ai để ý cho đến khi đọc cái tít "Ăn mì gói mơ vô địch" ý tứ sâu sắc của Bác :)

Mà, chiến 3 gói mì một lúc cũng vô địch rồi đấy bác ạ. Đúng nà nhà báo nàm một nhát 3 gói mì thì cầu thủ ăn bao nhiêu gói mới đủ no nhẩy? hừm...mmm...

Nặc danh nói...

Mưu cao tiếp thị của nhà sản xuất làm bác VMC và mọi người động lòng.hehe
Mì gói được biếu trước khi vô sb đó,các bác ợ.

Titi on lúc 10:20 30 tháng 11, 2009 nói...

Hơ, chẳng ai để ý câu kêu gọi của anh nhỉ. Em mà ở Lào là hưởng ứng ngay ròi đấy. Các cầu thủ đẹp chai thế kia cơ mừ :-D

Goldmund on lúc 21:15 30 tháng 11, 2009 nói...

- Thứ nhất là ngành thể thao thiếu gì tiền mà để các tuyền thủ ra nước ngoài thi đấu toàn mang mì gói theo. Ăn thế thì đánh đấm nổi gì,
- Thứ hai là các tuyển thủ nhà mình thích nghi cũng kém quá. Cứ ăn phướn lên cho nó vui đời. Đồ ăn châu Á na ná nhau, ăn dễ chứ có khó đâu. Sang Costa Rica nó cho ăn toàn đậu đen mới sợ!

Đăng nhận xét

 

VMC Copyright © 2009 | Power by Blogger | Template redesigned by Lý Minh Triết