Ăn trưa. Anh bạn là giám đốc kỹ thuật một cty viễn thông nhà nước có điện thoại. Anh trả lời ngay tại bàn ăn, chứng tỏ cuộc điện thoại không có gì bí mật: "Chuyển chỗ làm hả anh? Hắn nói với anh thế à? Theo em thì anh nên đồng ý để hắn chuyển. Vâng, em nghĩ chẳng nơi nào tiếp nhận hắn với mức lương như vậy!".
Cả ba người bạn ngồi cùng bàn ăn đều hỏi: "Ai chuyển đi đâu? Lương bao nhiêu?"
Anh bạn uống một ngụm rượu vang rồi cười khà khà: "Giám đốc công ty của tôi. Bắn tin với Tổng giám đốc là có công ty nước ngoài mời về làm với mức lương 100 nghìn USD/năm".
- Ái chà! - tôi kêu lên. - Mức lương như thế tức là phải làm CEO trong một công ty đa quốc gia đấy!
- Đúng thế. Nhưng vấn đề là chẳng ai thuê hắn với mức lương như thế. Chắc là đòn gió làm reo với sếp Tổng thôi. - anh nhận xét.
- Tại sao? - chúng tôi hỏi.
Anh bạn thủng thắng đáp: Các ông thừa biết trình độ giám đốc của doanh nghiệp nhà nước. Thằng cha ở cty tôi lên được chức vụ giám đốc là nhờ luồn lọt, chạy chọt. Hắn chẳng có tài cán gì. Việc của hắn ở cty là tìm cách tiêu tiền, tức triển khai các đề án mà tổng công ty đã phê duyệt. Ăn phết phẩy, nhặt nhạnh tiền lại quả của đối tác, rồi trích một phần ở đó cống nộp cho các sếp lớn hơn. Có biết gì về kỹ thuật đâu. Thời buổi này chẳng có gì dễ hơn là làm giám đốc ở những công ty nhà nước kiểu như công ty tôi.
- Biết đâu công ty nước ngoài kia cần các mối quan hệ của hắn? - Một người bạn hỏi.
- Đúng là hắn có mối quen biết khá rộng. Có thâm niên biếu xén mà. Nhưng các mối quan hệ chỉ có khi anh đang làm ở vị trí này. Khi rời khỏi vị trí ấy thì các mối quan hệ cũng mất theo. Các công ty nước ngoài không thể vãi tiền cho hắn duy trì các mối quan hệ ấy.
- Trình độ điều hành của hắn thế nào?
- Chẳng thế nào cả. Lịch của hắn như sau: Sáng đánh golf, trưa đi nhậu đến 2-3 giờ chiều. Sau đó về qua công ty ký các văn bản mà các đơn vị trình lên, chợp mắt một tí. Đến 6 giờ tối lại lên xe đi nhậu tiếp đến khoảng 11-12 giờ mới về nhà.
- Tiếng Anh thì sao?
- Phọt phẹt. Biết dăm ba câu chào, hỏi thăm, thời tiết... Tiếng Anh kỹ thuật thì không biết một từ nào. Lâu nay họp hành, tiếp xúc với đối tác toàn qua phiên dịch. Đấy các ông tự rút ra kết luận công ty nước ngoài nào chịu thuê một nhân vật như thế. 1000 đô một tháng chắc cũng không ai thừa tiền để trả. Nhân sự kiểu ấy chỉ làm cho công ty nhà nước thôi. Để còn vơ vét, đục khoét. Hắn dọa sếp Tổng vì mới hay tin sẽ bị điều động đi nơi khác cho hợp với khả năng và trình độ. Chắc ông ấy sẽ đồng ý để cho hắn chuyển thật nhanh. Để xem có chuyển được không?
Cả ba người bạn ngồi cùng bàn ăn đều hỏi: "Ai chuyển đi đâu? Lương bao nhiêu?"
Anh bạn uống một ngụm rượu vang rồi cười khà khà: "Giám đốc công ty của tôi. Bắn tin với Tổng giám đốc là có công ty nước ngoài mời về làm với mức lương 100 nghìn USD/năm".
- Ái chà! - tôi kêu lên. - Mức lương như thế tức là phải làm CEO trong một công ty đa quốc gia đấy!
- Đúng thế. Nhưng vấn đề là chẳng ai thuê hắn với mức lương như thế. Chắc là đòn gió làm reo với sếp Tổng thôi. - anh nhận xét.
- Tại sao? - chúng tôi hỏi.
Anh bạn thủng thắng đáp: Các ông thừa biết trình độ giám đốc của doanh nghiệp nhà nước. Thằng cha ở cty tôi lên được chức vụ giám đốc là nhờ luồn lọt, chạy chọt. Hắn chẳng có tài cán gì. Việc của hắn ở cty là tìm cách tiêu tiền, tức triển khai các đề án mà tổng công ty đã phê duyệt. Ăn phết phẩy, nhặt nhạnh tiền lại quả của đối tác, rồi trích một phần ở đó cống nộp cho các sếp lớn hơn. Có biết gì về kỹ thuật đâu. Thời buổi này chẳng có gì dễ hơn là làm giám đốc ở những công ty nhà nước kiểu như công ty tôi.
- Biết đâu công ty nước ngoài kia cần các mối quan hệ của hắn? - Một người bạn hỏi.
- Đúng là hắn có mối quen biết khá rộng. Có thâm niên biếu xén mà. Nhưng các mối quan hệ chỉ có khi anh đang làm ở vị trí này. Khi rời khỏi vị trí ấy thì các mối quan hệ cũng mất theo. Các công ty nước ngoài không thể vãi tiền cho hắn duy trì các mối quan hệ ấy.
- Trình độ điều hành của hắn thế nào?
- Chẳng thế nào cả. Lịch của hắn như sau: Sáng đánh golf, trưa đi nhậu đến 2-3 giờ chiều. Sau đó về qua công ty ký các văn bản mà các đơn vị trình lên, chợp mắt một tí. Đến 6 giờ tối lại lên xe đi nhậu tiếp đến khoảng 11-12 giờ mới về nhà.
- Tiếng Anh thì sao?
- Phọt phẹt. Biết dăm ba câu chào, hỏi thăm, thời tiết... Tiếng Anh kỹ thuật thì không biết một từ nào. Lâu nay họp hành, tiếp xúc với đối tác toàn qua phiên dịch. Đấy các ông tự rút ra kết luận công ty nước ngoài nào chịu thuê một nhân vật như thế. 1000 đô một tháng chắc cũng không ai thừa tiền để trả. Nhân sự kiểu ấy chỉ làm cho công ty nhà nước thôi. Để còn vơ vét, đục khoét. Hắn dọa sếp Tổng vì mới hay tin sẽ bị điều động đi nơi khác cho hợp với khả năng và trình độ. Chắc ông ấy sẽ đồng ý để cho hắn chuyển thật nhanh. Để xem có chuyển được không?
0 comments:
Đăng nhận xét