Những ngày trời rất lạ. Nắng mang theo hơi nóng xuyên qua khung cửa sổ, đánh thức vạn vật trong phòng dậy từ khi chiếc kim to mập trên đồng hồ mới chậm chạp nhích dần đến con số 5.
5 giờ chiều, sau gần 12 tiếng liên tiếp nung nóng mặt đường, nhà cửa, cây cối, nắng nhạt dần. Nhưng đừng nghĩ như thế là trời đã mát - ai không phải vì việc chẳng đặng đừng mà lao ra đường giờ này sẽ có cảm giác của một con gà bị đem đặt vào lò vi sóng. Nguyên nhân là vì mặt đường bê tông bên dưới ta đang đi, rồi xe cộ, nhà cửa hai bên đều đang nhất loạt ùn ùn nhả ra thứ hơi nóng kinh khủng mà chúng đã giữ suốt nửa ngày trời trước đó.
Hơi nóng hầm hập, mồ hôi dính người, bụi đường bẩn thỉu, khí thải từ dòng xe cộ đổ ra đường trong giờ tan làm khiến không khí trước mặt nhìn như bị một sức mạnh vô hình nào đó vặn vẹo đến biến dạng... Người ta cứ cắm cúi chịu đựng chừng đó thứ cực hình, để nhích dần lên giữa dòng xe cộ đông nghẹt, mong cho mau mau, chóng chóng trở về nhà với chiếc điều hòa (hoặc quạt điện) chạy vù vù, với một ly nước mát và một chiếc khăn ướt nước lạnh...
Thế rồi trong một phút chốc, hơi nóng như không còn nhả ra nữa, tiếng ồn từ dòng xe cộ náo nhiệt như không còn tồn tại nữa, bụi đường như không bốc lên nữa, mồ hôi như không còn bết bát nữa... Tất cả đã bị xóa đi không thương tiếc trong những giọt nước mưa to đùng và buốt lạnh đang rào rào đổ xuống từ trời cao.
Khi ấy, nếu may mắn đang được ở yên ấm trong nhà, đừng quên mở một cánh cửa ra mà nghe mùi đất đang len lỏi xộc vào. Nếu kém may mắn hơn, thì hãy dừng lại trú chân ở đâu đó đợi cho mưa ngớt rồi hãy về. Chỉ trong có mấy buổi chiều tối mưa giông như thế, mà Hà Nội đã xảy ra bao tai nạn thương tâm...
Cơn mưa nặng hạt như một chiếc chổi lá trong tay người lao công khổng lồ. Xoẹt, xoẹt, xoẹt... và không còn chút dư vị nào của một ngày nắng nóng chói chang. Hạnh phúc nhất là những người nghèo, rồi thứ đến là những người đã có một ngày lao động vất vả. Họ thở phào vì đêm nay, trong cái không khí se se lạnh ấy, họ sẽ tìm được một giấc ngủ ngon mà không lo chuyện điện bất thần bị cắt, hay phải nằm ngủ mê mệt trong hơi lạnh nhân tạo của những chiếc điều hòa ngốn điện trong thời buổi giá điện lại đang đòi được tăng.
Để rồi đến sáng hôm sau, cái vòng quay thời tiết kì lạ đó lại lặp lại theo một chu kỳ chính xác đến ngạc nhiên. 5 giờ sáng nhé... 5 giờ chiều nhé... 1 tiếng đồng hồ sau nhé... Và rồi chúc ngủ ngon nhé...!
Tôi viết những dòng này tại cơ quan lúc 5 giờ chiều. Chuẩn bị khóa cửa phòng, bước ra đường để hiến thân một con gà quay trong chiếc lò vi sóng khổng lồ ngoài kia. Trong khi mải miết quệt những giọt mồ hôi nhễ nhại trên trán, tôi sẽ mơ về một trận mưa nữa đêm nay. Một trận mưa rào của những ngày đầu Hạ. Cho “tháng Sáu nóng như đổ lửa” đang về...
TEPPI
5 giờ chiều, sau gần 12 tiếng liên tiếp nung nóng mặt đường, nhà cửa, cây cối, nắng nhạt dần. Nhưng đừng nghĩ như thế là trời đã mát - ai không phải vì việc chẳng đặng đừng mà lao ra đường giờ này sẽ có cảm giác của một con gà bị đem đặt vào lò vi sóng. Nguyên nhân là vì mặt đường bê tông bên dưới ta đang đi, rồi xe cộ, nhà cửa hai bên đều đang nhất loạt ùn ùn nhả ra thứ hơi nóng kinh khủng mà chúng đã giữ suốt nửa ngày trời trước đó.
Hơi nóng hầm hập, mồ hôi dính người, bụi đường bẩn thỉu, khí thải từ dòng xe cộ đổ ra đường trong giờ tan làm khiến không khí trước mặt nhìn như bị một sức mạnh vô hình nào đó vặn vẹo đến biến dạng... Người ta cứ cắm cúi chịu đựng chừng đó thứ cực hình, để nhích dần lên giữa dòng xe cộ đông nghẹt, mong cho mau mau, chóng chóng trở về nhà với chiếc điều hòa (hoặc quạt điện) chạy vù vù, với một ly nước mát và một chiếc khăn ướt nước lạnh...
Thế rồi trong một phút chốc, hơi nóng như không còn nhả ra nữa, tiếng ồn từ dòng xe cộ náo nhiệt như không còn tồn tại nữa, bụi đường như không bốc lên nữa, mồ hôi như không còn bết bát nữa... Tất cả đã bị xóa đi không thương tiếc trong những giọt nước mưa to đùng và buốt lạnh đang rào rào đổ xuống từ trời cao.
Khi ấy, nếu may mắn đang được ở yên ấm trong nhà, đừng quên mở một cánh cửa ra mà nghe mùi đất đang len lỏi xộc vào. Nếu kém may mắn hơn, thì hãy dừng lại trú chân ở đâu đó đợi cho mưa ngớt rồi hãy về. Chỉ trong có mấy buổi chiều tối mưa giông như thế, mà Hà Nội đã xảy ra bao tai nạn thương tâm...
Cơn mưa nặng hạt như một chiếc chổi lá trong tay người lao công khổng lồ. Xoẹt, xoẹt, xoẹt... và không còn chút dư vị nào của một ngày nắng nóng chói chang. Hạnh phúc nhất là những người nghèo, rồi thứ đến là những người đã có một ngày lao động vất vả. Họ thở phào vì đêm nay, trong cái không khí se se lạnh ấy, họ sẽ tìm được một giấc ngủ ngon mà không lo chuyện điện bất thần bị cắt, hay phải nằm ngủ mê mệt trong hơi lạnh nhân tạo của những chiếc điều hòa ngốn điện trong thời buổi giá điện lại đang đòi được tăng.
Để rồi đến sáng hôm sau, cái vòng quay thời tiết kì lạ đó lại lặp lại theo một chu kỳ chính xác đến ngạc nhiên. 5 giờ sáng nhé... 5 giờ chiều nhé... 1 tiếng đồng hồ sau nhé... Và rồi chúc ngủ ngon nhé...!
Tôi viết những dòng này tại cơ quan lúc 5 giờ chiều. Chuẩn bị khóa cửa phòng, bước ra đường để hiến thân một con gà quay trong chiếc lò vi sóng khổng lồ ngoài kia. Trong khi mải miết quệt những giọt mồ hôi nhễ nhại trên trán, tôi sẽ mơ về một trận mưa nữa đêm nay. Một trận mưa rào của những ngày đầu Hạ. Cho “tháng Sáu nóng như đổ lửa” đang về...
TEPPI
Nguồn:
“Tháng Sáu nóng như đổ lửa…”
4 comments:
Về VN vào những tháng nóng được em gọi là tháng sạch sẽ nhất, vì trung bình một ngày em té vào nhà tắm cách 2 hours một lần.
Cũng là tháng ít tốn vải nhất, vì ko cần áo len khăn quấn cái chi chi cả, cứ lép lê, quần tà lõn, áo bao lỗ mà mặc thôi.
Cũng là tháng ướt chèm nhẹp tối ngày, vì cứ lặn hụp dưới hồ bơi, ăn, ngủ tại hồ bơi luôn. Chỉ ra đường khi đã hơn 10 giờ đêm là an toàn nhất, vì ra ban ngày thì ngại việc thay đổi nhiệt độ đột ngột. Đang ngồi máy lạnh trong xe mờ bước ra nóng nó tạp vào thì sẽ bị sỗ mũi hắt xì..xì...ngay.
Nhưng mờ thoai, phải tập rèn luyện í chí. Ngày trước mình cũng sinh ra ở xứ nóng mà có sao đâu? bi giờ tự dưng lại sợ nóng :))
Em cũng thích những cơn mưa rào thầy ạ! Cảm giác được đền bù cho những ngày nắng nóng. Những cơn mưa mùa hạ là sự ban bát công bằng của thiên nhiên cho tất cả mọi người. Sau cơn mưa, ra đường thấy bầu không khí dễ chịu.
Nắng nóng thì cô hàng xóm bán trà đá gần nhà em có đồng ra đồng vào, nhưng em cũng mong có ngày mưa để cô ấy nghỉ ngơi. Cô ấy làm việc cả tháng ko ngày chủ nhật, chi tiêu lại phải chắt chiu lo cho gia đình. Vậy mà giá điện nước và các loại tăng nữa thì chắc chật vật quá!
Bên đây em có đến 8 tháng nóng như đổ lửa anh ạ. :D Cứ ra khỏi cửa là nóng, vào nhà thì lạnh riết rồi quen hay sao á. Về VN mùa nóng hay lạnh gì cũng thấy ngon lành hơn ở đây nhiều. :D
Thường là nắng thành phố mới khó chịu, bức bách. Nắng ở quê là nắng núi, dù nắng nhưng nếu tìm chỗ râm mát ngồi sẽ thấy trong lành hơn nhiều.
Đăng nhận xét