31/8/08

PHƯƠNG LAUREL MỘT NĂM RƯỠI SAU TAI NẠN



Hơn một năm đã trôi qua kể từ khi tai nạn giao thông tại Đức khiến cô nữ sinh Nguyễn Thị Thu Phương (Phương Laurel) giã từ cuộc sống sinh viên sôi nổi, nằm liệt giường tại bệnh viện Klinik Leezen am Schweriner See Rehabilitatioonsklinik fur Neurologie und Neurochirurgie (Đức).

Hồi tháng 5.2007, thông tin về trường hợp thương tâm này được đưa dầy đặc trên mạng (trong cộng đồng blog cũng như một số hội sinh viên Việt Nam tại nước ngoài).


Tuy nhiên, đến gần đây dường như Phương Laurel đã bị lãng quên.

Hôm qua (30.8), chị Phương (blogger Tóc Dài) cùng con trai đã lặn lội từ 3 giờ sáng đáp chuyến tàu 8 giờ đồng hồ đến bệnh viện hàng đầu về phục hồi thần kinh của Đức để thăm Phương Laurel. Chị Tóc Dài thực sự vui vì tình trạng của Phương đã tiến triển hơn rất nhiều:

- Phương Laurel không còn nằm liệt giường nữa, được đưa ra khỏi khu điều trị cách ly. Các nhân viên y tế đã có thể đặt em lên xe lăn và đẩy em đi dạo trong khuôn viên bệnh viện.

- Phương Laurel có thể giao tiếp với mọi người bằng ánh mắt, nụ cười, những cái gật đầu nhè nhẹ.

- Phương Laurel chưa ăn uống được, dinh dưỡng và thuốc được tiếp qua đường truyền.

- Gương mặt Phương Laurel sáng sủa với nụ cười tươi tắn, chứng tỏ không bị những di chứng nặng nề về thần kinh.

Các nhân viên y tế đã cho phép mẹ con chị Tóc Dài đẩy xe lăn đưa Phương Laurel đi dạo. Các nhân viên y tế quàng hờ một cái khăn xanh quanh cổ Phương Laurel để nước dãi không thấm vào áo, nhưng bằng những động tác rất nhanh, Phương Laurel luôn hất chiếc khăn xuống đất.

Chị Tóc Dài nói đùa: "Á, à, hất nhanh thật. Trêu cô đấy à?". Mắt Phương lộ rõ vẻ sung sướng, vì đã "chơi" được.

Chị Tóc Dài hỏi chuyện với Phương Laurel: "Cháu có nhớ cô không? Cô với em đã có lần đến thăm cháu đấy". Phương Laurel không trả lời. Chị lại hỏi dồn dập: "Còn nhớ cô không, còn nhớ không?". Thật bất ngờ, Phương Laurel thốt ra một tiếng: "Nhơơ!".

Chị Tóc Dài hỏi một số điều nữa và Phương Laurel đã vài lần gật đầu. Mắt Phương còn rơm rớm khi chị Tóc Dài nhắc đến bác Hòa, người đã chăm sóc Phương Laurel từ khi còn bé sau khi cuộc hôn nhân của cha mẹ đổ vỡ.

Sau gần một giờ đi dạo, hai mẹ con chị Tóc Dài đưa Phương Laurel trở lại phòng bệnh. Các nhân viên y tế tỏ ra vui mừng khi hay tin Phương Laurel đã nói được một tiếng. Họ khẳng định đó là dấu hiệu lạc quan cho thấy em có thể hồi phục được.

Các nhân viên y tế cho chị Tóc Dài hay, họ chỉ có thể trò chuyện với Phương Laurel bằng tiếng Đức, thứ ngôn ngữ mà em không thạo lắm. Nếu có người thường xuyên nói chuyện với Phương bằng tiếng Việt, thì em sẽ phục hồi nhanh hơn.

Các nhân viên y tế Đức cho biết thời gian đầu sau khi Phương Laurel gặp nạn, khá nhiều người Việt Nam, chủ yếu là sinh viên ở Đức thay phiên nhau đến thăm em vào những dịp cuối tuần. Nhưng bẵng đi hơn nửa năm nay, không còn ai đến thăm em nữa.

Ngay cả ông bác ruột của Phương, hiện đang sống ở Đức, cũng mới chỉ đến thăm em có một lần.

Phương Laurel đang được điều trị trong những điều kiện rất tốt tại một bệnh viện chuyên ngành hàng đầu của Đức. Nhưng rõ ràng, bên cạnh sự tác động của y khoa, những cuộc trò chuyện bằng tiếng Việt sẽ có tác dụng tích cực giúp Phương phục hồi nhanh chóng.

Phương Laurel không còn nằm ở phòng điều trị cách ly nữa, nên việc đến thăm em không còn bị hạn chế.

Rất mong các bạn sinh viên ở Đức, đặc biệt là Hội Sinh viên Việt Nam tại Hannover nối lại việc đến thăm Phương vào các dịp cuối tuần.

0 comments:

Đăng nhận xét

 

VMC Copyright © 2009 | Power by Blogger | Template redesigned by Lý Minh Triết