2/8/09

MƯỜI NĂM TÌNH CŨ



Cuộc đời thật chẳng biết thế nào mà ngờ: Sau 10 năm lưu lạc, tình cũ lại quay trở về. Với tôi...

Năm 1999 em trai tôi lên năm thứ hai đại học. Khi cậu đỗ đại học, tôi mua cho cậu một cái xe đạp đua rất đẹp. Thuộc loại rất hợp với dáng em. Nó đi đến trường, bạn bè con gái con trai đều thích. Có cậu bạn thân, nhà trên Vĩnh Phúc hay Việt Trì gì đó cứ cuối tuần là lại mượn xe đạp để đi về nhà. Tóm lại khi cậu học hết năm thứ nhất, thì cũng là lúc không còn thấy bóng dáng cái xe đẹp đâu cả. Không biết là cho bạn hẳn hay là đánh mất ở đâu...

Lúc đó tôi đang đi chiếc Dream II, màu mận chín. Sau này còn đi nhiều loại xe máy khác, nhưng tôi vẫn thấy Dream II là chiếc xe máy tốt nhất, tiện dụng nhất để đi lại trong thành phố. Em trai tôi gạ: "Anh sang tên cho em chiếc Dream II này đi. Anh đi nó 5 năm nay rồi, đã đến lúc phải đổi xe mới".

Tôi bùi tai nghe theo. Nhưng vấn đề là mua xe gì? Lúc đó không có nhiều lựa chọn như bây giờ, nên cũng không mất nhiều thời gian suy nghĩ lắm. Tôi mua chiếc Wave màu xanh thẫm, made in Thailand.

Chiếc xe tốt, nhưng hơi thanh mảnh. Bạn bè bảo tôi như "nuốt" chiếc xe, khi ngồi lên nó. Ít lâu sau, xe wave Tầu ồ ạt nhập vào Việt Nam, chiếc xe của tôi đâm ra dễ bị đánh đồng là xe rẻ tiền. Nhưng được cái, các bác sửa xe bao giờ cũng phân biệt rất nhanh, nếu bị thủng lốp cần vá, thì thể nào cũng có bác nói: "Cái xe này tốt, chỉ hỏng vớ vẩn thôi, chứ không như con wave Tầu".

Gắn bó với Wave Thái được 2 năm, thì em gái tôi thi đỗ đại học. Nó thích con Wave Thái vì thanh mảnh, nhẹ nhàng và ít phải sửa. Tôi thì một mặt cũng thấy là không nên "lạm dụng" em Wave Thái nữa, mặt khác vẫn nhớ sự tiện dụng của Dream II, nên quyết định tặng Wave Thái cho cô em gái để đi mua một chiếc Dream II made in Việt Nam.

Nhưng nói thật là chiếc Dream II này không thể bằng chiếc Dream II mà tôi đã đi trước đây, dẫu rằng kiểu dáng vẫn y như thế.

Em gái tôi gắn bó với Wave Thái suốt 5 năm đại học. Ra trường, cô xin được việc và đi làm ngay, tôi gợi ý nên mua một chiếc xe mới, nhưng cô nhất định không chịu. Mãi đến sau Tết vừa rồi, cô mới nói sẽ mua một chiếc xe máy khác, tay gas cho hợp thời trang. Cô sẽ tự trả tiền mà không cần tới sự trợ giúp của bố mẹ cũng như các anh.

Cô mua về một chiếc xe màu bạc khá đẹp và hỏi: "Anh có muốn lấy lại chiếc Wave Thái không?". Tôi đồng ý ngay. Một chiếc xe máy rất cần thiết để chạy ra đầu phố mua một thứ gì đó, đi uống càphê, hay đi cắt tóc chẳng hạn. Và em Wave Thái sau 10 năm đã trở lại đứng trong garage nhà tôi.

Hôm nay rảnh rỗi, tôi mới có dịp đưa em ra ngoài. Đi ra khỏi cổng nhà cũng hơi lo lo, nhỡ vấp phải chú công an nào thì nộp phạt như chơi vì không có mũ bảo hiểm. May quá, cách cổng không xa có cửa hàng bán mũ.

Sau khi được tắm rửa, thay dầu bơm mỡ, em Wave Thái sáng bóng lên đầy kiêu hãnh. Tôi phát hiện ra em chạy còn sung lắm. Hôm nay trời mát, vi vu cùng em trên các đường phố cảm giác thật dễ chịu. OK, thế là mình lại về với nhau! Mười năm tình cũ là thế...

Chú thích: Bài này không đăng ảnh xe Wave, kẻo thiên hạ tưởng tôi PR không công cho hãng xe này.


11 comments:

Nặc danh nói...

Anh về với tình cũ thì sang tên cho em con Camry nhé, haha

Vân Lam on lúc 00:14 3 tháng 8, 2009 nói...

Em cũng định hỏi anh sang tên cho con Camry!!! Êm quá chòi! =))

ANH on lúc 01:21 3 tháng 8, 2009 nói...

Em cũng có quả Wave Thái mười mấy năm tình cũ, thành quả đầu tiên kể từ khi đi làm ra tiền, tới giờ vẫn giữ ở ngoài HN để mỗi lần ra lại lang thang với nhau ngoài đường. Cho dù không còn là xe thời trang nữa mà thuộc dòng xe ôm nhưng phải công nhận là máy tốt, xe nhẹ, đi rất tiện. Có lần ra đường, có ông xe ôm cứ lẽo đẽo chạy theo xe em đòi bán lại cho ông đấy ạ.

LU on lúc 03:43 3 tháng 8, 2009 nói...

Em thì kết xe máy hơn ô tô. Về VN đi ô tô chán nhất là ko tìm ra parking dễ dàng. Bên Mỹ có bao giờ được cơ hội ngồi xe gắn máy đâu, chỉ toàn là giam mình trong cái hộp sắt di động. Khi nào anh có lòng nhân đạo làm tài xế cho em, thì cứ vác xe máy ra mừ lượn héng, vừa có khí thế anh hùng xa lộ, lại ấm cúng kiêm...more gần gũi :D

Ngụ ngôn mới on lúc 09:22 3 tháng 8, 2009 nói...

em thay bai nay phat dat tit la: Nguoi tinh Camry thi moi dung ;)

Titi on lúc 10:05 3 tháng 8, 2009 nói...

Bài này sến thế, anh :D Nhưng mừ 2 câu cuối rất gợi cảm à :P

VMC on lúc 19:19 3 tháng 8, 2009 nói...

@All: - Thế là lập được danh sách những người đăng ký mua Camry second-hand.
- Sến là nhu cầu của con người rồi.

LU on lúc 20:22 3 tháng 8, 2009 nói...

anh bán xe đeee...đỗi model khác cho thêm phần phong phú. Bên đây xe lăn bánh ra khỏi dealer lượn vài năm như anh thì có thể bán lại với giá từ 10 đến 13,000 dollars, nhưng tính theo giá thuế má nhập về như bên VN thì double lên là 26,000. Xe cũ phải chịu xuống giá thoai, nhưng...anh có thẽ gở gạc được phần chú thích đính kèm để kéo giá lên thêm như thế này --> xe này đã từng được vi-em-xi cởi qua rong ruỗi trong những năm tháng vít bờ-nốc.

LU on lúc 21:10 3 tháng 8, 2009 nói...

quên em cho giá lộn, corolla mới có giá 13...còn camry như anh thì 18,000 cho xe second hand :D

Hoàng Nguyên Vũ on lúc 01:23 4 tháng 8, 2009 nói...

Mọi người đăng ký rồi nhưng em vẫn tiếp tục đăng ký quả Camry 2.4 của anh. Tuần này theo tử vi nói là tuần máy mắn của em đấy!

Và 8 năm sau anh sẽ lại được hát "10 năm tình cũ" với Camry của anh!

Nặc danh nói...

Ô hoá ra chú Cường còn có cả em gái :D

Đăng nhận xét

 

VMC Copyright © 2009 | Power by Blogger | Template redesigned by Lý Minh Triết