14/1/08

HÀNG QUÁN VỈA HÈ



Silvie Beguin là cô giáo tiếng Pháp của tôi cách đây 16 năm. Hồi đó cô mới ngoài 30 một chút. Không xinh đẹp nhưng có đôi mắt rất sáng và gương mặt lúc nào cũng cười. Hà Nội thời đó sau 5 năm đổi mới đã bắt đầu biết ăn ngon mặc đẹp. Đường phố chưa nhiều nhà cao tầng như bây giờ nhưng có cảm giác sạch sẽ hơn.

Silvie ăn mặc rất khác người, khác ngay cả những đồng nghiệp người Pháp làm ở Alliance Francaise ở phố Yết Kiêu hồi đó. Điều tôi ấn tượng là bao giờ Silvie cũng đi những đôi giầy rất đẹp, không thể tìm mua bất cứ đâu ở Việt Nam

Silvie có người yêu là Herve, một chàng trai cao lớn, hơi gầy gò. Hai người đều vui tính và thích đi du lịch. Một lần vào dịp Năm mới hai người xách balô sang Lào chơi. Kế hoạch của họ kéo dài 10 ngày với mục đích đi khắp đất nước Triệu Voi.

Nhưng sang ngày thứ 4 đã thấy họ trở lại Hà Nội. Khi được hỏi lý do cắt ngắn hành trình trở về Hà Nội sớm, Silvie nói: "Ở Lào yên tĩnh quá. Yên tĩnh đến phát ốm. Chúng tôi lỡ quen với cái ồn ào của Hà Nội mất rồi, nên sự yên tĩnh ở Vientiane khiến chúng tôi thấy bất an".

Tôi cứ ngỡ Silvie nói đùa, nhưng Herve đã xác nhận điều đó.

Được một thời gian thì chính quyền thủ đô đưa ra kế hoạch dẹp hàng rong và thức ăn đường phố. Nghe thấy điều đó, Silvie thực sự nổi khùng: "Chúng mày điên à? Dẹp thức ăn đường phố thì còn ai đến Việt Nam nữa!" Chị nói một thôi một hồi rằng thức ăn đường phố thực sự ngon và Hà Nội không có lý do gì để dẹp các quán ăn ngoài đường.

Quả nhiên sau đó hàng rong và thức ăn đường phố vẫn tồn tại đến ngày hôm nay.

Và giờ đây, thủ đô lại sắp dẹp hàng rong và quán xá vỉa hè. Tin tôi không? Những món ngon nhất Hà Nội bán ở những cái quán vỉa hè ấy. Vỉa hè nuôi sống hàng vạn người đang kiếm tiền từ việc kinh doanh các quán ăn.

Và hàng triệu người quen dùng thức ăn đường phố giờ đây sẽ không có chỗ ăn uống và sẽ phải trả nhiều tiền hơn để ăn cũng thức ăn đó nhưng ở trong các quán được đưa vào trong nhà.

Hàng triệu người sẽ không còn thú vui ngồi ở vỉa hè vừa ăn vừa ngắm người lại qua.

Nhưng phố xá sẽ sạch sẽ hơn, ngăn nắp hơn, trật tự hơn.

Tôi đã đi thủ đô nhiều nước Châu Á, thấy thức ăn đường phố vẫn bán đầy. Ở Seoul chẳng hạn, quán vỉa hè mở đến quá nửa đêm, ngay cả trong những ngày đông lạnh nhất. Chỉ có điều họ không xả rác ra vỉa hè mà thôi.

Có nhất thiết phải dẹp hàng quán vỉa hè không nhỉ?

0 comments:

Đăng nhận xét

 

VMC Copyright © 2009 | Power by Blogger | Template redesigned by Lý Minh Triết