20/9/09

SỢI TÓC TRONG PHÒNG KHÁCH SẠN



Tôi đi dự một hội thảo ở Hạ Long. Ban tổ chức bố trí cho các đại biểu ăn ở tại khách sạn 4 sao trông thẳng ra vịnh. Nói chung là một khách sạn đẹp ở một vị trí đẹp.

Buổi chiều, khi nhận phòng, tôi phát hiện ra trên sàn phòng vệ sinh, cũng như trên thảm những sợi tóc dài và mảnh. Hóa ra có một người phụ nữ đã ở đây trước mình. Hy vọng là xinh đẹp.

Buổi tối, khi ngồi gõ máy tính trên bàn, tôi lại phát hiện ra một sợi tóc nữa. Chắc vẫn là của vị khách đó. Tôi nhặt hết các sợi tóc và bỏ chúng vào thùng rác. Nhưng rồi bỗng nghĩ, sao cái phòng này lắm tóc thế nhỉ?

Hôm sau, dự xong phiên hội thảo buổi sáng và ăn trưa, tôi trở về phòng. Và lại phát hiện ra những sợi tóc nằm rải rác trong phòng. Chúng cũng giống như những sợi tóc hôm qua.

Ồ, thế này thì không phải tóc của một vị khách nữ nào đó rồi. Chúng chỉ có thể là của ai đó đã vào phòng này, và trong trường hợp đó thì không ai khác ngoài các cô dọn phòng.

Tôi thử tưởng tượng ra một hoàn cảnh thế này. Anh chồng đi dự hội thảo ở một thành phố ven biển. Được một hôm, thì chị vợ xuống chơi (có phòng rồi, khỏi phải trả tiền, nhất cử lưỡng tiện). Khi chị vào phòng thì thấy những sợi tóc dài vương vãi khắp nơi. Người phụ nữ hiển nhiên sẽ đầy hoài nghi về người chồng của mình. Chị có thể lặng lẽ trở về nhà, hoặc làm ầm ĩ ngay tại khách sạn. "Con nào, con nào đã đến đây với anh?!?"

Người đàn ông sẽ thanh minh ra sao? Trên thực tế hoàn toàn không có chuyện gì xảy ra, nhưng tình thì ngay mà lý thì gian...

Một người bạn của tôi đã rơi vào hoàn cảnh dở khóc dở cười, khi cũng đón vợ đến khách sạn sau một hôm như vậy. Chị đánh rơi xuống thảm một vật dụng gì đó và cúi xuống nhặt. Nhưng hỡi ôi, trước mắt chị lại hiện lên cả một chiếc vỏ bao đựng condom đã bị xé... Ruột của nó không còn ở đó, chỉ còn chiếc vỏ thôi. Đương nhiên, đó không phải là của anh, mà là của ai đó đã không được người dọn phòng hút bụi hoặc hót đi.

Thế là mất bao nhiêu nước mắt, buồn tủi, giận hờn. Mọi chuyện cũng qua đi, nhưng chắc trong lòng người vợ vẫn còn một vết hằn...

Vậy thì có thể nói gì về cái khách sạn 4 sao này? Nó không xứng đáng với đẳng cấp mà người ta phong cho nó. Dịch vụ của khách sạn là làm hài lòng khách hàng, và không được phép tạo bất cứ một cớ gì để khách hàng của họ bị nghi ngờ và cảm thấy phiền lòng.

Sếp của khách sạn này có lẽ phải trang bị cho các cô dọn phòng loại dầu gội đầu dưỡng tóc tốt nhất, để tóc các cô không bị rụng khi dọn dẹp phòng cho khách ở.

Chú thích: "Tóc" - tác phẩm của Thái Đức Nhã đoạt Huy chương Vàng trong cuộc thi ảnh quốc tế "Trierenbeg Super Circuit 2007" tại Áo.



16 comments:

vutd on lúc 16:40 20 tháng 9, 2009 nói...

Bài viết này đáng được lưu trữ để làm tài liệu tham khảo trong giáo trình giành cho các nhà quản lí khách sạn.

:)

Titi on lúc 17:21 20 tháng 9, 2009 nói...

Đáng nhẽ anh phải là nhà văn mới đúng :-D

Nguyễn Xuân Diện on lúc 19:15 20 tháng 9, 2009 nói...

Hiii! Ngày cuối tuần, một sợi tóc vương trên blog của VMC cũng làm bao người phải bồn chồn!

Chi_bao ^_^ on lúc 21:08 20 tháng 9, 2009 nói...

thầy tiết lộ cái tên khách sạn đó được ko? để khi nào em về em bảo mấy đứa bạn e làm ở đó. Em đoán chỉ có thể là saigonHL, asean HL, HL Pearn.. quanh khu vực đó thôi vì đó là vị trí đẹp nhất ;))

Nặc danh nói...

4 sao mà có tóc rơi nhiều thế thì chán ốm thật.Giải pháp dầu gội đầu của VMC không ổn. Tốt nhất dùng nhân viên nam, tiêu chuẩn tiên quyết là trọc đầu. He he.

LU on lúc 00:47 21 tháng 9, 2009 nói...

tấm hình này làm em nhớ có một lần ra sân bay san jose có việc đã phải chạy theo để nhìn một phụ nữ, nhìn chỉ vì mái tóc dài như thế này của cô ta thôi. Chẳng hiểu sao mái tóc dài của phụ nữ, nhất là khi họ mặc áo dài thì như cả một trời thơ...tấm này ko mặc gì cũng...thơ kinh dị luôn đối mí đứa học vẽ nude như em :D

Nặc danh nói...

Nhưng mà em tưởng là dở khóc dở cười chứ nhỉ
(Comment thế này có được hoan nghênh không ạ?)

VMC on lúc 09:17 21 tháng 9, 2009 nói...

Vietutd: Ai đó cho vào giáo trình có khi phải trả anh tiền bản quyền nhỉ?
Titi: Tức là chập cheng giống tay gì mắng em trong bữa tiệc ấy hả?
Nguyễn Xuân Diện: Cảm ơn anh.
Nặc danh: Lại một kinh nghiệm tốt có thể đưa vào giáo trình.

VMC on lúc 09:19 21 tháng 9, 2009 nói...

LU: Lúc nào cũng dạt dào cảm giác nghệ thuật nhỉ?
Nặc danh: Được hoan nghênh chứ. Đã sửa lại rồi. Thanks.

Nguyễn Xuân Diện on lúc 09:50 21 tháng 9, 2009 nói...

Àh ! Còn bức hình thì gợi cho mình nhớ đến bộ ảnh của Phạm Văn Mùi.
Mình rất thích tóc dài. Năm xưa, lúc mình còn học cấp III, đã đạp xe theo 1 chị có mái tóc dài 16 km, cho đến khi chị ấy vào nhà.

Không on lúc 10:50 21 tháng 9, 2009 nói...

Trong những khách sạn lớn của thành phố nơi tôi ở, chỉ một sợi tóc thôi cũng đủ bắt giám đốc xin lỗi & hoàn lại 100% tiền phòng cho khách. Vì vậy đội ngũ dọn phòng lúc nào cũng phải đội mũ . Những người mới tập sự để lại tóc dù là tóc của ai, sẽ không vượt qua kỳ thử thách để được nhận vào làm .

Mèo điệu on lúc 17:29 21 tháng 9, 2009 nói...

hihi, hình như em biết khách sạn nào rùi ;))

Vân Lam on lúc 20:10 21 tháng 9, 2009 nói...

"Tôi nhặt hết các sợi tóc và bỏ chúng vào thùng rác." <<< Ặc..ặc..còn có đấng nam nhi kĩ tính thế này tồn tại trên cõi đời ư? Hiếm thay! Hiếm thay! Muội phục huynh sát đất roài! :D

Mèo điệu on lúc 09:58 22 tháng 9, 2009 nói...

Ha ha, em bít rùi, chỉ có những người cung Virgo mới đi nhặt tóc bỏ vào thùng rác thui ;))

Chúc mừng sinh nhật anh. Tuổi mới trẻ khỏe yêu đời :D :D ^^

vutd on lúc 16:38 22 tháng 9, 2009 nói...

"Tôi nhặt hết các sợi tóc và bỏ chúng vào thùng rác."...

...ko phải là kỹ tính, mà em cho là VMC đa nghi, đề phòng hậu họa(Tào Tháo - biết đâu VMC lại chả rơi vào hoàn cảnh của ông bạn với cái vỏ rỗng kia). Nội dung bài viết này chứng minh điều đó. Chuyện chất lượng khách sạn chỉ là phần phụ của câu chuyện thôi.

:) khà khà khà.

VMC on lúc 17:49 22 tháng 9, 2009 nói...

Vietutd đúng là có tầm nhìn xa...

Đăng nhận xét

 

VMC Copyright © 2009 | Power by Blogger | Template redesigned by Lý Minh Triết