NHỮNG CÁNH CỬA CHƯA ĐƯỢC MỞ
Hà Linh (ảnh), thí sinh sáng giá nhất của SMĐH 2008, đã thể hiện rõ bản lĩnh của mình khi chọn một ca khúc mới toanh của Lê Minh Sơn có nhan đề “Gót sen”. Cô thực sự tạo được một gương mặt mới cho sáng tác của Lê Minh Sơn. Trước đây ta được biết đến Lê Minh Sơn qua 3 giọng hát tiêu biểu là Ngọc Khuê, Tùng Dương, Thanh Lam... Nếu như Ngọc Khuê cho thấy một LMS nhí nhảnh, với những khát vọng đầu đời trong veo, Tùng Dương cho thấy một LMS đột phá và hơi quái, Thanh Lam cho thấy một LMS bùng nổ, đầy khát vọng và kịch tính, thì hôm nay Hà Linh đã đem đến một LMS sâu lắng và giản dị một cách sang trọng. Điều duy nhất đáng tiếc là Hà Linh biểu diễn ngay đầu tiên, khiến khán giả mất cảm giác háo hức chờ đợi.
Ngọc Minh nối tiếp chương trình với ca khúc “Mặt trời trong đêm” của Lê Quang. Mặc dù được các thành viên trong hội đồng nghệ thuật khen là hát tốt hơn đêm trước, nhưng Ngọc Minh thực ra vẫn hát bằng sức là chính. Bài hát cứ trơn tuột và thiếu cảm xúc. May mà Ngọc Minh trông dễ nhìn hơn, không đánh vồng tóc lên và phun nhũ vàng giống như đêm đầu. Nói chung, anh chàng này để tóc dài không hợp.
Hải Yến, một trong những thí sinh được tôi đánh giá cao, ứng thí ở vị trí số 3. Tuy “Nuối tiếc” không phải là ca khúc hay của Hồ Hoài Anh, nhưng Hải Yến vẫn trình bày khá tốt. Đáng tiếc là vài chỗ cô xử lý hơi bị rẻ, đôi ba nốt cao hát bị vỡ giọng. Mặc dù Hải Yến tự biện rằng cô rất muốn hát những bài hát sâu lắng khác với sở trường (các bài hát sôi động, dễ bộc lộ được cá tính của mình – theo lời Thanh Lam là “điên điên”), nhưng tôi đã thấy cô thất bại trong những nỗ lực phấn đấu trở thành “cô gái ngoan”.
Phương Thuỷ thử sức với “Cánh cửa” của Đỗ Bảo. Cô quá trẻ, không đủ sức và không đủ bản lĩnh để thể hiện sự phức tạp trúc trắc vốn là trade mark của Đỗ Bảo. Bài hát này tràn ngập dấu ấn của những “bức thư tình”, nhưng không hay bằng. Dẫu vậy, Phương Thuỷ cũng không thể mở được “cánh cửa” của đêm diễn thứ 2.
Mạnh Quân tiếp tục chiêu đãi khán giả bằng món ăn do mình tự nấu. “Dấu yêu một thời” do chính Mạnh Quân sáng tác quả thực không có gì mới, do vậy dẫu là món nhà trồng được Mạnh Quân cũng không thể có gì đột phá về thanh nhạc. Điểm mạnh của Quân là có một giọng hát nam tính, da diết và tình cảm, nên nếu phát huy thế mạnh này thì sẽ thành công hơn.
Không có bình luận gì về Nhật Thu hát “Giấc mơ ngọt ngào” của Hồ Hoài Anh, Mượn lời của Thanh Lam là cô “hoàn thành tương đối sạch sẽ, hát không có gì mới, lặp lại tư duy hát rất cũ. Có thể thông cảm được vì em mới 20 tuổi, và chưa có trải nghiệm về cuộc sống.
Hoàng Yến cũng mắc chung lỗi của Nhật Thu. “Những mùa đông yêu dấu” của Đỗ Bảo là bài hát đòi hỏi nội lực, sự từng trải, trong khi giọng của Hoàng Yến quá mỏng. Cùng với Phương Thuỷ, Nhật Thu, Hoàng Yến cho thấy chọn sai bài là điểm yếu nổi bật của đêm diễn thứ hai.
Khắc Hiếu bỏ kính theo yêu cầu của Giáng Son và nhuộm tóc lại thành màu đen theo yêu cầu của nhiều người, để thể hiện “Bài ca tình yêu” của Thành Vương. Mặc dù được các thành viên trong hội đồng nghệ thuật khen là chọn được ca khúc phù hợp, nhưng Khắc Hiếu hát không để lại ấn tượng gì đặc biệt.
Thu Phượng khiến tôi nhớ đến Thu Minh khi trình bày “Âu lo” của Quốc Bảo. Hình như Thu Minh không hát bài này, nhưng cách nhả chữ cách hát của Thu Phượng rất giống Thu Minh, đáng tiếc lại là một bản sao tồi.
Hoàng Nghiệp có tiến bộ rõ rệt so với đêm thứ nhất khi trình bày “Lời yêu xa” của An Hiếu. Nhưng đôi ba chỗ Hoàng Nghiệp vẫn để lộ gót chân Achilles với cách nhả chữ đơn đớt kiểu Lam Trường, vốn là thói quen của các ca sĩ thị trường ở phía nam. Nghe kỹ thì đây là một giọng hát không hề tồi, nhưng bị chìm đắm khá lâu trong cách thể hiện dễ dãi.
Tôi đặc biệt thích Thu Hường. Cô tạo ra được phong cách riêng ngay khi hát những câu đầu tiên trong bài “Màu trắng”. Một ca khúc được sáng tác theo phong cách hoàn toàn khác lạ, làm nổi bật được thế mạnh của Thu Hường. Nhưng Thu Hường hát không rõ lời ở các nốt trầm.
Duy Khoa, thí sinh nhận được nhiều bình chọn nhất sau đêm diễn đầu tiên, cũng vẫn trung thành với phong cách của mình khi khi trình bày ca khúc tự viết có nhan đề “Lời hứa”. Mặc dù không gây được ấn tượng nào về mặt thanh nhạc, song với gương mặt “baby”, Duy Khoa chắc chắn sẽ gặt hái được vô số bình chọn bằng những bài hát đơn giản, dễ nghe và lối trình diễn ít mầu mè của mình.
Đêm diễn nhạc pop cho thấy sự bùng nổ của các bài hát tự sự. Nhưng các bài hát có tiết tấu chậm đã khiến các ca sĩ hở sườn. Nói như Ngọc Châu, hát chậm khó hơn hát nhanh rất nhiều.
Sang đêm diễn thứ hai, hội đồng nghệ thuật đã nhận xét xác đáng hơn. Mặc dù vẫn khen “em xinh”, “em có bộ trang phục đẹp”, nhưng các giám khảo đã không ngần ngại chỉ ra các điểm yếu của thí sinh. Vẫn muốn trong các đêm thi tới, các giám khảo có những nhận xét hay hơn, hóm hỉnh hơn, thông minh hơn, có ý nghĩa khái quát cao hơn, giống như Tuấn Khanh đã làm trong các cuộc thi lần trước.