19/2/07

LÌ XÌ



Chị bạn người Nga Elena của tôi có một thời gian dài làm biên tập viên cho chương trình tiếng Nga của Đài tiếng nói Việt Nam trong thập niên 1990. Hà Nội thời đó còn nghèo lắm. Elena mang theo cả hai đứa con (một trai một gái) đến Hà Nội. Mang tiếng là chuyên gia nước ngoài, nhưng chị và các con sống rất khiêm tốn.

Elena "bị Việt Nam hóa", chị thích giao du kết bạn với người Việt hơn là với người Nga. Và quả thực chị có những người bạn rất tốt, sẵn sàng giúp đỡ chị vào những thời điểm khó khăn. Và chị chưa bao giờ phải thất vọng vì người Việt.

Các con chị học trường Nga, nhưng ăn cơm Việt Nam và chơi với trẻ con người Việt là chủ yếu. Cũng giống như những đứa trẻ khác, chúng rất thích Tết. Đương nhiên, điều mà chúng thích nhất là lì xì.

Elena kể lúc đầu chị phát hoảng khi thấy người ta cho tiền con chị. Thời đó, phong bao lì xì của Trung Quốc chưa thịnh hành như bây giờ. Người ta thường đưa tiền trực tiếp cho trẻ con.

"Không được nhận đâu!" - chị nói với các con vì cứ nghĩ rằng người Việt biết mẹ con chị sống không dư dả gì nên cho tiền ăn Tết. Sau đó nghe bạn bè giải thích rằng đó đơn giản chỉ là sự "mừng tuổi trẻ con", chúc chúng hay ăn chóng lớn, chị thấy yên tâm hơn. Các con chị thì khỏi phải nói, chúng mừng như thế nào khi được nhận lì xì.

Bây giờ thì các con của Elena đã lớn. Robert năm nay đã 25 tuổi, còn cô em gái thì cũng đã 19. Mới đây Robert sang Việt Nam làm phiên dịch tiếng Việt cho một công ty của Nga. Cậu hồi tưởng lại tuổi thơ đầy ắp kỷ niệm ở Hà Nội và vẫn mong ước được một lần trở lại làm cậu bé để được nhận lì xì.

Nhân năm mới, nhiều người "đòi" lì xì, tôi có tiền mừng mọi người đây. Do dollar mất giá nên lì xì bằng euro nhé.

Chúc mọi người một Năm mới hạnh phúc và gặp nhiều may mắn.

Hãy thử 1 phút quay lại thời tuổi thơ của mình để sung sướng nhận lì xì.

0 comments:

Đăng nhận xét

 

VMC Copyright © 2009 | Power by Blogger | Template redesigned by Lý Minh Triết