24/3/08

VĨNH BIỆT DŨNG


Tin buồn đến vào sáng sớm ngày đầu tuần. Dũng, lái xe cho gia đình người bạn thân của tôi, tử nạn trong tai nạn giao thông đêm qua.

Từ hơn 5 năm nay, Dũng đã trở thành thành viên trong gia đình bạn tôi. Cậu gồ ghề, thô tháp, nhưng đôi mắt lại rất sáng và hiền hậu.

Cậu chẳng nề hà việc gì, tận tình giúp đỡ mọi người từ việc nhỏ cho đến việc lớn.

Đêm qua cậu chở con trai vội vã đi đâu vào cái giờ khuya khoắt đó để rồi tai nạn xảy ra? Có điều kỳ diệu nào đó đã xảy ra khiến con trai cậu thoát nạn và lành lặn.

Vĩnh biệt nhé, Dũng. Con đường của em đi không dài, nhưng em đã làm cho những người khác phải nhớ đến mình.

10/3/08

8 TUỔI, NÓI 11 THỨ TIẾNG



Lên 8, nhiều trẻ em còn chưa nói sõi một thứ tiếng, nhưng cô bé Wendy Vo (Võ Thị Ngọc Diễm), con gái một cặp vợ chồng người Mỹ gốc Việt tại Charlotte, Bắc Carolina, thì lại nói thông thạo đến 11 thứ tiếng: Anh, Tây Ban Nha, Hoa, Pháp, Nhật, Hindi, Arab, Nga, Quảng Đông, Bồ Đào Nha. Và tất nhiên là cả tiếng Việt của cha mẹ nữa.

Không những thế, Wendy còn sáng tác được 44 bài hát, một số bài thực sự hay. Cô bé được học nhạc từ năm 4 tuổi và bắt đầu sáng tác từ năm 5 tuổi. Mới đây cô bé đã xuất bản một CD bao gồm 14 giai điệu sáng tác trong khoảng thời gian từ 6 đến 7 tuổi.

Tháng 11 năm ngoái, Wendy trở thành thành viên trẻ nhất của Hiệp hội nhạc sĩ, tác giả và nhà xuất bản Mỹ (ASCAP). Đầu năm nay, tạp chí danh tiếng Forbes đã bình chọn Wendy vào danh sách 10 hình mẫu của những người từ 18 tuổi trở xuống.

http://www.forbes.com/opinions/2008/01/22/solutions-education-rolemodels-oped-cx_ap_0123rolemodels_slide_6.html?thisSpeed=15000

Khác với thần đồng văn chương Adora Svitak (đã đến VN tháng 11 năm ngoái), Wendy không phát ngôn những triết lý già dặn, cũng không cố gắng đóng vai thần đồng khôn và già trước tuổi. Wendy rất nhí nhố, ngây thơ và dễ thương, đúng với độ tuổi của bé.

Wendy vẫn chưa biết tự đánh răng và thỉnh thoảng vẫn chí choé tranh giành kẹo với cậu em trai. Bé có biệt hiệu là Mít, vì theo lời cha thì “trái mít rất ngon”. Ông bà nội của bé ở Cái Răng, ông bà ngoại của bé ở Vĩnh Long.

9/3/08

CÁNH DIỀU VÀNG 2007



Lần đầu tiên Cánh diều Vàng được truyền hình trực tiếp từ TP Hồ Chí Minh.

Cảm giác đầu tiên là sân khấu khá hoành tráng, mỗi tội trông hơi sến. Cái phông nhất định là phải những ngôi sao lấp lánh trên nền đen bao la của vũ trụ!!!

Mặc dù đã nhẹ nhõm hơn, nhưng lễ trao giải vẫn khá lê thê (2h30'), với nhiều dẫn giải dài dòng không cần thiết và thiếu kịch tính.

Các bác lão thành và các em diễn viên/ca sĩ lên công bố trao giải đều ăn mặc khá đẹp. Em Lý Nhã Kỳ mặc sexy ghê! Kim Khánh trẻ đến ngỡ ngàng. Thuỳ Lâm thì tươi mát quá! Đỗ Hải Yến trông lại không sang bằng mọi ngày. Em Thanh Hằng thì thể hiện đúng đẳng cấp top model.

Còn em Hồ Ngọc Hà thì quá đẹp. Trông bí ẩn mà ma mị. Em í nói vài câu giao đãi với nhạc sĩ Bảo Phúc rất vui. Có thể có người chê là vô duyên. Nhưng trao giải thì phải vui như thế. Bên Oscar người ta cũng toàn nói đùa.


Hai Emxi nhìn giấy nhiều quá. Dòng chữ SONHA (nhà tài trợ) treo ngay trên đầu emxi, trông nặng chình chịch.

Dàn nhạc Giao hưởng TPHCM tấu bản nhạc gì lúc mọi người lên nhận giải nghe ai oán, chứ không hề vui vẻ rộn ràng tẹo nào.

Chị Chanh đoạt giải Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất. Xem qua đoạn trích thì thấy vai này giống vai của Woopi Goldberg trong phim "Oan hồn".

Bất ngờ nhất là em Lan Hà
(ảnh). Mặt đẹp quá. Em này trước đóng vai con gái Hồng Ánh trong "Đời cát", vẫn còn trẻ con, nên lên nhận giải Nữ diễn viên chính mà xưng "cháu". Đóng hai phim, ẵm luôn hai giải từ Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất lên Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất thì đúng là có khả năng thật.

"Ma làng"
của đạo diễn Nguyễn Hữu Phần nổi đình nổi đám, nhưng phải ngậm ngùi nhường Cánh diều Vàng phim truyền hình dài tập cho "Hậu hoạ" của NSƯT Phạm Nhuệ Giang.

Cặp vợ chồng Nhuệ Giang - Thanh Vân nhận được 2 Cánh diều Vàng, thêm một chiếc cho Đạo diễn xuất sắc nhất. "Trái tim bé bỏng" của Thanh Vân chỉ đoạt Cánh diều Bạc, trong khi không có Cánh diều Vàng.

Không có Cánh diều Vàng cho phim truyện xuất sắc nhất là quyết định đúng đắn trong mặt bằng không có phim nổi bật như năm nay. Hơi tiếc cho Vương Đức chỉ đoạt được giải khuyến khích với "Rừng đen".

Nhưng Cánh diều Vàng có được một khám phá như Lan Hà là vui rồi!

8/3/08

8.3



Woman by John Lennon

Hôm nay mùng 8 tháng Ba
Chị em phụ nữ đi ra đi vào
Gặp ai cũng gật đầu chào
Chào xong rồi lại đi vào đi ra.

CHÚC MỪNG NHŨNG NGƯỜI PHỤ NỮ!


6/3/08

BUỘC PHẢI MANG GƯƠM



Thế giới nghiệt ngã...

Bị cha ruột bỏ rơi từ khi còn bé, nhìn người cha dượng ngược đãi mẹ mình, tận mắt chứng kiến cảnh những đứa trẻ bị hành hạ, cậu bé Sasha đột nhiên phát hiện ra một khả năng kỳ lạ của bản thân. Trong những lúc giận giữ, cậu thấy từ bàn tay phải của mình mọc ra một cây gươm, tiếp tay cho cậu thực hiện cái mà cậu cho là "công lý".

Cậu giết người chồng của mẹ, giết những kẻ hành hạ trẻ em. Cậu giết người cha vừa mừng vui vừa sợ hãi khi gặp lại đứa con trai sau bao năm xa cách.

Sasha vừa choáng ngợp trước khả năng siêu nhiên của mình. Không muốn gây thêm rắc rối cho người người mẹ đã chịu nhiều đau khổ, cậu bỏ trốn...

Cậu đã kê cánh tay vào đường ray tàu điện, thử lấy rìu chặt cánh tay tội lỗi ấy ra khỏi thân thể mình, nhưng mọi nỗ lực đều vô vọng.

Cậu trưởng thành, những tội ác cũ không buông tha cậu. Cả những lực lượng hắc ám muốn sử dụng cậu vào mục đích riêng, lẫn cảnh sát đều truy lùng cậu. Sasha chạy trốn và tiếp tục gây những tội ác mới.



Trên đường chạy trốn, Sasha gặp Katya. Cô gái yêu anh từ cái nhìn đầu tiên, mà không cần biết anh là ai. Cô tin anh và chạy trốn cùng anh bất chấp những hiểm nguy.

Sasha muốn dừng lại, nhưng xứ mệnh quái ác của số phận không chịu buông tha anh. Ngay cả khi Chúa chìa bàn tay cho anh, thì Sasha cũng cay đắng nhận ra rằng: Chúa đã đến muộn.

Họ tiếp tục chạy trốn và Katya bị bắn chết.

Bộ phim "Меченосец" (Người mang gươm) được đạo diễn Philip Yankovsky chuyển thể từ tiểu thuyết viễn tưởng kinh dị cùng tên của nhà văn Evgeni Danilenko. Phim đầy máu và bạo lực, song lại là khúc hát sâu lắng về tình yêu và những giá trị cao cả của cuộc sống.

Phim quay đẹp, diễn xuất của các diễn viên rất ổn, nhạc phim tuyệt đỉnh.

Sasha chỉ chống lại cái ác, nhưng vẫn phải trả giá cho tội ác.

Website chính thức: http://www.mechenosets.ru/

Free statistics

5/3/08

MỘT NĂM TRẦN TUYÊN RA ĐI



Hai ngày nữa sẽ là ngày giỗ đầu của Trần Tuyên, chàng trai Hà Nội ra đi ở độ tuổi còn rất trẻ, sau hơn 600 ngày đấu tranh ngoan cường với căn bệnh ung thư.

Một năm đã trôi qua thật nhanh, cái chết đã mang đi không chỉ Trần Tuyên, mà còn cả Kiều Oanh (Cóc trèo thang), một cô giáo trẻ xinh xắn ở Đồng bằng Sông Cửu Long. Nhưng cô gái ấy cũng đã ngạo nghễ cười Thần Chết giống như Trần Tuyên.

Nhưng không phải Thần Chết lúc nào cũng chiến thắng. Blogger Chuột thông báo rằng ung thư đang ngày một rời xa khỏi cô.

Hôm nay, gõ từ "Trần Tuyên" trên Google ta tìm được 7.160 kết quả. Hàng triệu người đã biết đến Tuyên qua các trang báo điện tử, các entries của các blogger, các diễn đàn... Rất nhiều người đọc về Tuyên và có thêm nghị lực, tìm thấy ý nghĩa cuộc sống.

Blog của Trần Tuyên vẫn mở và người ta vẫn ghé thăm. Hôm nay đọc lại, tôi mới phát hiện ra một điều thú vị. Một nữ y tá người Singapore gọi Tuyên là "Super Boy".

Cô ta nói thật đúng!

Đối với tôi thì Trần Tuyên vẫn còn ở đâu đây. Chiếc Nokia của tôi vẫn còn lưu giữ những tin nhắn mà Tuyên gửi cho tôi. Thỉnh thoảng tôi lại mở ra xem và mỉm cười. Cậu thật hài hước và yêu đời.

Ngày 6.9.2006

8.07: Sáng nay em lượn một vòng Hồ Gươm. Hà Nội mình đẹp thật. Mùa này là mùa em thích nhất đấy. Chúc bác một ngày làm việc vui vẻ nhé.

14.29 ngày 6.9: Anh ơi, lên báo em cứ thấy thế nào ý. Các anh làm thế này quả thực em không muốn đâu. Anh làm ơn nhắn cho anh gì bên báo Pháp Luật hộ em với, đừng viết gì về em nữa. Em thực sự không muốn.

14.33: À, mà anh viết: "Tuyên ơi, đừng tuyệt vọng!" là không đúng đâu nhé. Em có tuyệt vọng bao giờ đâu cơ chứ. Cuối tuần đi offline anh nhé. Em sẽ cố gắng thu xếp.

14.36: Nhưng ở trên mạng là được rồi anh ơi. Em không thích mọi chuyện khoa trương. Cứ để cuộc sống bình yên thôi anh ạ. Em vẫn luôn cố gắng mà.

14.50: Em rất vui khi giúp được cho ai bất kỳ điều gì, nhưng em không muốn phô trương những gì mình làm được, vì em đâu có làm được gì lớn đâu?

14.56: Giá mà anh đừng đưa tên em lên báo thì hay biết bao. Hôm nào hẹn cả anh Hà (báo Pháp Luật) nữa, anh em mình sẽ ngồi với nhau lâu. Em cũng có nhiều chuyện muốn nói.

15.02: Triết lý đó là của một cô bé mới quen dạy cho đấy. Bây giờ cô bé đó đang là niềm vui lớn nhất của em, mặc dù bọn em chưa gặp nhau. Mong rằng sẽ là một tình yêu đẹp. Hehe...

15.52: Quả thực đó là người mà em phải cám ơn nhiều nhất trong thời gian vừa rồi. Cô ấy đã rất quan tâm và động viên em nhiều lắm. Số em may mắn.

15.56: Như thằng em đây chả có gì cả, nên thế mới gọi là may mắn được. Haha...

Ngày 8.9.2006

19.38: Xin lỗi anh nhé, hôm nay em thấy người mệt mỏi, vì thay đổi thời tiết nên ngủ cả ngày. Bây giờ em mới sờ vào cái máy điện thoại. Kiểu này chắc thứ 7 em không đi offline được rồi. Hy vọng tuần sau sẽ khá.

19.42: Thôi đành vậy, em đã gặp công chúa Cóc của em đâu? Em định hôm nào khoẻ mới gặp cơ. Cũng thấy hồi hộp phết anh ạ.

19.51: Cô rất rất có duyên và có cá tính. Hôm nào rảnh rủ em đi càphê rồi anh sẽ biết. Quan trọng nhất là em thấy cô ấy hiểu em khi nói chuyện.

Ngày 12.9.2006:

8.20: Em vẫn hơi sốt, nên chưa đi được đâu cả. Chắc phải vài hôm nữa anh ạ. Em hết đau đầu rồi. Nằm nhà chán quá đi mất. Cuồng chân lắm rồi!

8.26: Em vẫn chưa gặp Cóc, nhưng tối nào cũng buôn với nhau đến khuya. Hehe...

Ngày 14.9.2006:

9.56: Bệnh em lại tái phát rồi bác ơi. Sáng nay đi thử máu thấy có 25% tế bào bình thường. Chắc em phải quay lại Singapore sớm thôi. Chán quá!

Tuyên đã yên nghỉ được một năm và chúng ta chắc chắn vẫn chưa quên Tuyên. Cầu chúc Tuyên tiếp tục bình an.

Free web counter

4/3/08

NGƯỜI NGA HÀI HƯỚC VỚI... BẦU CỬ



Người Nga bao giờ cũng thế, luôn có cái nhìn trào lộng về bất cứ cái gì diễn ra xung quanh. Cuộc bầu cử tổng thống đã diễn ra êm xuôi với chiến thắng vang dội thuộc về Dmitry Medvedev, tiến sĩ luật 43 tuổi. Mặc dù đa số người Nga ủng hộ Medvedev, nhưng họ vẫn tìm ra những nét hài hước liên quan đến bầu cử để cười...

Giới thiệu cùng bà con một số mẩu chuyện cười từ trang anekdot.ru:

1. Mấy bà già ở nông thôn túm tụm trước khi đến phòng bỏ phiếu. Một bà hỏi: "Thế các bà định bỏ phiếu cho ai thế?". Một bà trả lời: "Tôi bầu ông Zyuganov", bà khác đáp: "Tôi ủng hộ ông Volkov". Một bà kêu oai oái: "Chết, làm gì có ứng cử viên nào là Volkov? Chỉ có Zyuganov, Zhirinovsky, Bogdanov và Medvedev thôi". Bà kia gật đầu lia lịa: "À, phải rồi, nhầm, gấu chứ không phải chó sói (1). Tôi bầu cho ông Medvedev".

2. Bà già goá chồng sống ở thành phố với con cái, nhưng hộ khẩu lại ở nông thôn, thế là không được đi bỏ phiếu. Tuy nhiên, tối hôm trước bầu cử vẫn gọi điện về quê hỏi han xem tình hình thế nào. Bà quát mắng một hồi rồi đặt ống nghe xuống bức xúc:
- Tao hỏi dì Nina bầu ai. Dì ấy bảo bầu ông Zyuganov. Nói mãi là phải bầu cho Medvedev, nhưng dì ấy nhất định không chịu. Dì ấy bảo Zyuganov già nhất, chỉ đạo được hết đám trẻ ranh. Thật đúng là quê mùa lạc hậu.
Con trai góp lời: - Sao mẹ không khuyên dì ấy bầu cho ông Zhirinovsky? Ông ấy hứa sắm cho mỗi phụ nữ một tấm chồng đấy!
Bà mẹ ngỡ ngàng: - Thật thế à? (2)

(1): Trong tiếng Nga Volk là chó sói và Medved' là gấu.
(2):
Ở Nga phụ nữ nhiều hơn nam giới.

3/3/08

SÁCH, SÁCH, SÁCH....



Neuyeuthiphainoi là nickname của blogger Vũ Quỳnh Hương. Cô vừa cho ra mắt cuốn sách "Trái tim của Sói" hôm qua.

Sáng nay cô mang đến tặng tôi một cuốn sách mới tinh.

Tôi tò mò hỏi: "In sách tốn hết bao nhiêu tiền vậy em?". Cô trợn mắt: "Làm gì có chuyện mất tiền? Em mang bản thảo đến, nhà sách đọc xong, mua luôn. Họ trả em nhuận bút 4 triệu đấy bác ạ".

Tôi nói đùa: "Ngon ăn thế à? Hay anh cũng mang blog anh đi xuất bản nhỉ?".

Cô nói giọng nghiêm túc: "Ý tưởng quá hay. Anh in ra đi, em mang đến nhà sách hộ cho. Đảm bảo họ sẽ in".

Tôi chột dạ: "Nói thế chứ ai thèm đọc mấy thứ vớ vẩn anh viết"?

Cô bảo: "Anh nói thế là không biết gì rồi. Có những thứ cực kỳ nhảm nhí vẫn được xuất bản và bán ầm ầm. Blog của anh "ngon lành cành đào". Tôi ậm ừ: "Ờ, để anh xem thế nào..."

Đến chiều không thấy tôi ỏ ê gì thêm, cô nhắn tin: "Anh sợ gì nào? Anh viết chứ có copy của ai đâu mà sợ. Cứ đưa bản thảo đây cho em".

Bà con thấy thế nào? Tôi có nên chọn một số entry trong blog này để in thành sách không?

Blog neuyeuthiphainoi:
http://blog.360.yahoo.com/blog-Awm0_H4nbrd0J69YE1AqN9esIQQ.SrXD_w--?cq=1&p=2832#comments

2/3/08

10 NGÀY TUYỆT DIỆU TRONG NĂM



Cuộc sống ngày một bận rộn. Bạn bị cuốn đi và đôi khi không còn nhớ ra mình là ai, mình đang làm gì...

Hãy dành cho mình ít nhất 10 ngày trong năm để hưởng thụ cuộc sống, biến chúng thành 10 ngày tuyệt diệu nhất trong số 365 ngày của năm. 10 ngày trong năm thật không nhiều, nhưng để có được 10 ngày cho riêng mình không phải là dễ đâu.

1. Đi câu

Tôi có hai người bạn thân tên Phong. Phong đại ca (Ngô tiên sinh) thích đi câu ngoài biển, còn Phong lão đệ lại thích đi câu trên hồ Trị An. Không hiểu hai anh có sát cá không nhưng say mê đi câu lắm. Đi câu là quên hết mọi thứ. Vậy hãy dành một ngày đi câu bạn nhé.

2. Nằm dài trên bờ biển vắng

Tôi đã có lần nằm dài trên bờ biển vắng ở Chaam (Thái Lan). Cái bãi biển đấy đẹp nhưng vắng hoe vắng hoắt. Nắng không ra nắng, râm không ra râm. Vứt hết điện thoại di động, không net niếc gì, tự cô lập hoàn toàn để thấy đời yên tĩnh đến tận cùng. Cầu trời đừng có sóng thần!

3. Phóng xe bất định

Vào một ngày hoàn toàn không có chủ đích, bỗng nhiên cảm thấy chán "phố phường chật chội người đông đúc", bạn hãy phóng xe (ôtô của mình hoặc thuê, xe máy cũng không phải là phương án tồi) đến một nơi nào đó hoàn toàn không định trước, càng xa thành phố bao nhiêu càng tốt bất nhiêu. Ta sẽ phát hiện ra một điều gì đó thât giản dị và mới mẻ.

4. Sửa lại nhà

Thường sửa nhà phải tốn từ vài ba ngày, đến một tuần - mười ngày và thường phải thuê thợ làm. Nhưng vẫn có những việc bạn có thể tự làm. Hãy dọn dẹp, sắp xếp, sửa chữa cho đến lúc mệt phờ, ngồi lặng xem thành quả của mình vất vả trong một ngày. Bạn sẽ thấy một niềm vui xâm chiếm cơ thể mệt mỏi của bạn.

5.Xem một trận thi đấu thể thao

Bóng đá thường được nhiều người lựa chọn. Hò hét, lầu bầu chửi bậy, tranh cãi với những người không quen tại sân vận động sẽ khiến ta xả hơi thật thoải mái.

6. Sinh nhật

Mời những người bạn thân nhất, chọc ghẹo nhau chẳng phải giữ gìn ý tứ gì. Ăn uống thả cửa và nhận quà. Thật không có niềm vui nào hơn.

7. Ăn tối với người thân yêu

Một bữa tối lãng mạn với đồ ăn ngon và rượu vang đỏ luôn đem lại các giác tuyệt vời.

8. Dành cho bố mẹ sự bất ngờ

Mua cho bố chiếc máy đo huyết áp. Tặng hai cụ một chuyến đi du lịch, album những bài hát ngày xưa mà các cụ thích nghe... Bố mẹ chẳng trông chờ những món quà đắt tiền. Chỉ cần một thứ gì đó nhỏ thôi, nhưng thấm đẫm tình yêu cũng đủ làm cho họ ấm lòng...

9. Đốt lò sưởi vào tối lạnh đầu tiên của mùa đông

Không phải ai cũng làm được điều này, nếu trong nhà không có lò sưởi. Nhưng ngay cả không có thứ đó, bạn vẫn có thể biến buổi tối lạnh lẽo đầu tiên của mùa đông trở nên thật đáng nhớ bằng những cách mà chỉ có bạn mới nghĩ ra được.

10. Ngủ nướng vào sáng thứ Bảy

Sao không thoải mái ngủ đến tận trưa vào một buổi sáng thứ Bảy. Hãy lchiều bản thân một tí, vì ngoài bạn ra sẽ không ai chiều được bạn theo cách mà bạn thích nhất.

Hãy có ít nhất 10 ngày thoải mái trong năm bạn nhé.

(Có tham khảo gợi ý của msn.com)

1/3/08

VÒNG TAY MỞ, TRÁI TIM KHÉP



Tên của bé là Mai Hoa. Bé hơn 3 tháng tuổi. Đang tập lẫy.

Bé có nước da trắng như trứng gà bóc. Cặp mắt to tròn đen láy. Hàng lông mi dài và cong.

Bé nằm rất ngoan, thỉnh thoảng lại tự lật mình để lẫy, nhưng vẫn chưa tự ngẩng đầu được. Những lúc ấy lại ọ ẹ khóc. Mẹ phải đến bế bé lên.

Vài phút sau mẹ đặt bé vào chiếc giường nhỏ xíu, phủ tấm chăn nhẹ và bé lại nằm yên, hóng chuyện và cười rất tươi.

Tất cả đều bình thường như mọi đứa trẻ khác, chỉ có điều nơi ở của bé không bình thường.

Bé ở trong căn phòng cùng với 6 bé nữa vừa trai vừa gái đều sàn sàn 3-4 tháng tuổi tại Trung tâm bảo trợ số 4 của Hà Nội ở Tây Đằng, Sơn Tây.

Bé là một trong 47 bé bị cha mẹ bỏ rơi tại các nhà hộ sinh ở Hà Nội và khu vực phụ cận được đưa đến đây chăm sóc nuôi nấng.

Mỗi phòng có hai mẹ nuôi nấng các bé. Hai mẹ đều bận rộn, nên bé nào cũng ngoan, mới bé tí mà đã biết tự chơi một mình. Mỗi khi có khách đến chơi, nói chuyện xôn xao là bé nào cũng hong hóng nghe và cười toe toét. Chẳng bé nào biết là mình đã bị bỏ rơi cả.

Chỉ trong dịp Tết vừa rồi, trung tâm đã đón thêm gần hai chục cư dân mới. Bé gái bị bỏ nhiều hơn bé trai. Các mẹ ở đây nói đa phần các bé đều có thể lực yếu, vì không được tẩm bổ ngay từ trong bụng mẹ.

Hầu như ngày nào cũng có người đến thăm, mang sữa, đồ chơi, quần áo, bỉm... đến cho các bé. Nhưng chỉ có một số bé có được hơi ấm gia đình khi được đón làm con nuôi.

Bác giám đốc Thắng nói phải sau 18 tháng tuổi, các bé mới được trao cho những người cần con nuôi, vì đến khi đó, các bé mới hết kháng thể của người mẹ và mới phát hiện có bị nhiễm HIV hay không.

Một số bé tưởng như đã có được tổ ấm và vòng tay yêu thương của cha mẹ, nhưng lại phải quay lại trung tâm vì được phát hiện nhiễm HIV. Bố Thắng và các mẹ nhận lại các bé không một chút phân vân.

Và để các bé không bị cướp đi hạnh phúc một lần nữa, bố Thắng chỉ đồng ý cho khi biết chắc chắn là bé không đem phiền toái đến cho bất cứ người nào.

Hoá ra trong số những người đến xin con nuôi vẫn còn những người tuy có vòng tay rộng mở, nhưng trái tim vẫn còn khép.

 

VMC Copyright © 2009 | Power by Blogger | Template redesigned by Lý Minh Triết