14/7/06

Marlene Dietrich - huyền thoại điện ảnh một thế kỷ



Được mệnh danh là "Thiên thần xanh", Marlene Dietrich là ngôi sao điện ảnh lừng danh nhất nước Đức. Bài hát vang bóng một thời của bà "Tôi vẫn còn chiếc vali ở Berlin" (I still have a suitcase in Berlin) vẫn còn vang lên khắp nơi.

Cho đến giờ Marlene Dietrich là nữ diễn viên điện ảnh duy nhất của Đức có tầm vóc toàn cầu. Bà là huyền thoại, đồng thời cũng là điều bí ẩn đối với chính người Đức. Căm ghét chế độ phátxít, bà rời bỏ nước Đức và sống phần lớn cuộc đời ở nước ngoài. Mặc dù được Tổng thống đương nhiệm Johannes Rau ca ngợi là "một nghệ sĩ không ai so sánh được về sự tận tâm đối với tự do và dân chủ trong thời đại độc tài", nhưng phần lớn người Đức vẫn coi bà là "kẻ phản bội".



Tôi vẫn còn chiếc vali ở Berlin

Với cặp chân dài, vẻ đẹp lộng lẫy và tính nghịch ngợm không thể chối cãi, Marlene Dietrich là hiện thân của sự phản kháng đối với chế độ khắc nghiệt của chủ nghĩa quốc xã. Thể hiện sự phản kháng ấy, bà trở thành biểu tượng của phá phách và nhục cảm trong bộ phim "Thiên thần xanh" (The Blue Angel) năm 1930. Sau thành công này bà sang Mỹ và vươn lên địa vị ngôi sao tầm cỡ thế giới trong "Morocco" với vai diễn lãng mạn đỉnh cao. Trong bộ phim này bà thể hiện được hết tài năng hát, múa và diễn xuất của mình. Chế độ của Hitler tìm mọi cách lôi kéo bà trở về, nhưng bà đều từ chối.

Mãi đến thập kỷ 1960 bà mới trở lại nước Đức thời hậu chiến và vấp phải cú sốc. Thay vì được đón chào nồng nhiệt, bà bị người Đức la ó vì đã "phản bội đất nước". Nhưng điều đó không làm bà thất vọng. Tự hào với dòng dõi Phổ của mình, trước khi qua đời ở Paris năm 1992, bà tỏ ý được an táng tại quê nhà ở Berlin. "Marlene là hiện thân cho những thăng trầm của nước Đức" - ông Werner Sudendorf, người phụ trách Bảo tàng phim Berlin, nhận xét.

Vào những năm cuối đời, Marlene sống ẩn dật ở Paris. Bà tránh mọi sự nhòm ngó của báo chí và tránh để người đời nhìn thấy sự tàn tạ của mình. Bà muốn giữ hình ảnh thiên thần trong tâm khảm của công chúng yêu điện ảnh. Nhưng chính điều đó đã khiến bà chìm vào bi kịch bản thân. Bà uống rượu để quên sự đời. Con người đã từng có tất cả khi ra đi chẳng có ai bên mình.

Nguồn: Lao Động ngày 29.12.2001

http://www.laodong.com.vn/pls/bld/display$.htnoidung(40,23878)

0 comments:

Đăng nhận xét

 

VMC Copyright © 2009 | Power by Blogger | Template redesigned by Lý Minh Triết