Jose Cura - 39 tuổi, người Argentina - nổi lên như một trong những ngôi sao opera hàng đầu thế giới. Anh không chỉ là nhân vật rất thời thượng nhờ vẻ đẹp hoang dại của đàn ông Nam Mỹ, mà còn là chủ sở hữu của thứ nhạc cụ đắt giá - một trong những giọng hát đẹp nhất thế giới. Anh là vận động viên thể hình kiêm võ sĩ kung-fu huyền đai. Bên cạnh đó, anh có đủ thông minh, sức cuốn hút và tự tin để tạo cho mình một hình ảnh đẹp trong công chúng.
Nói Cura là giọng nam cao (tenor) thứ tư của thế giới (sau Pavarotti, Domingo và Carreras) thì chưa đủ. Anh là một nghệ sĩ với lối diễn xuất hấp dẫn khiến khán giả khó mà quên được. "Tôi là một diễn viên biết hát, chứ không phải là một ca sĩ giả vờ nhập vai" - Cura nhiều lần khẳng định. "Nếu được phép lựa chọn, tôi sẽ chọn những vai có đất diễn xuất". Sinh năm 1962 trong một gia đình có truyền thống âm nhạc ở Santa Fe (Argentina), nhạc cụ đầu tiên mà Cura cầm đến là cây đàn guitar. Năm 15 tuổi, anh thử chỉ huy dàn hợp xướng và một năm sau anh học chơi đàn piano. Năm 20 tuổi, khi thi đỗ vào Trường Nghệ thuật thuộc Đại học Quốc gia Rosario, anh buộc phải học kỹ thuật thanh nhạc. Năm 1988, giảng viên thanh nhạc Horacio Amauri phát hiện ra giọng cao hiếm có của Cura và thuyết phục anh theo đuổi sự nghiệp ca hát. Mãi đến năm 1991, Cura mới có đủ dũng cảm để bước lên sân khấu trong một buổi hoà nhạc ngoài trời tại Genoa (Italia).
Năm 1992, Cura thử sức mình trong vở opera đầu tiên với vai người cha trong vở Pollicino của Hans Werner Hanze. Hai năm sau, anh đoạt giải thưởng tại Cuộc thi quốc tế Operalia. Thành công này đã khiến anh giành được hợp đồng biểu diễn tại Mỹ. Năm 1995, Cura chinh phục London. Sự có mặt của anh tại London được giới phê bình đánh giá là đánh bóng được uy tín cho trung tâm nhạc kịch hàng đầu thế giới này. Từ tuần tới, anh sẽ đóng Othello trong vở diễn cùng tên của Nhà hát Opera Hoàng gia Anh ở London.
Cura thực sự muốn đưa sức sống mới lên sân khấu opera. Lâu nay sân chơi sang trọng này chỉ toàn những ca sĩ đến để khoe giọng mà không biết diễn. Những vai diễn trẻ lại toàn do những nghệ sĩ trung niên, béo tốt đảm nhận. Cura muốn khán giả cảm nhận vở diễn bằng cả diễn xuất của diễn viên chứ không chỉ bằng những câu hát không có tình cảm. Theo Cura thì kung-fu thực sự giúp ích cho anh trong nghiệp diễn. Võ nghệ đã rèn cho anh tính kỷ luật mà không phải ngôi sao nào cũng có, giúp anh kiểm soát được trọng lượng. "Cơ thể diễn viên opera phải được hạn chế giống như diễn viên điện ảnh. Othello không thể mang một chiếc bụng lớn được" - Cura nói.
Người ta còn nhớ một lần diễn vở "Fedora ở Vienna", khi Fedora đang hát khúc aria thì Cura (đóng vai Loris) lượm tờ báo trên bàn và gấp nó thành cái máy bay giấy. Fedora hát xong, thì Loris phi chiếc máy bay qua sân khấu khiến nó đâm trúng ngực Fedora. Vở diễn lúc đó không ở trong thời điểm cao trào bi lụy, nên khi chiếc máy bay lượn một vòng và rơi xuống đất, tất cả khán phòng đều cười. Cura thích quậy như vậy.
Xin nói thêm về vai diễn Othello. Trước London, Cura đã diễn vai này tại Paris với phong cách mà anh tạm gọi là "sự tiến hoá tình cảm" (emotional evolution), có nghĩa cường độ của tiếng hát rất mạnh hoà với sự biểu đạt tình cảm tương ứng. Báo chí Paris đã bình luận thế này: "Thật thất vọng khi phải xem một người không phải là Othello được chèo kéo làm Othello". Cura quan niệm rằng ngoài sân khấu không thể hát giống như trong phòng thu. Anh cần phải làm cho khán giả tin rằng trước mặt họ là Othello thực thụ, chứ không phải là người hát vai ấy. "Tôi là đại diện cho thế hệ tenor mới. Tôi cần thu hút thế hệ khán giả trẻ đến với opera" - Cura khẳng định.
Nói Cura là giọng nam cao (tenor) thứ tư của thế giới (sau Pavarotti, Domingo và Carreras) thì chưa đủ. Anh là một nghệ sĩ với lối diễn xuất hấp dẫn khiến khán giả khó mà quên được. "Tôi là một diễn viên biết hát, chứ không phải là một ca sĩ giả vờ nhập vai" - Cura nhiều lần khẳng định. "Nếu được phép lựa chọn, tôi sẽ chọn những vai có đất diễn xuất". Sinh năm 1962 trong một gia đình có truyền thống âm nhạc ở Santa Fe (Argentina), nhạc cụ đầu tiên mà Cura cầm đến là cây đàn guitar. Năm 15 tuổi, anh thử chỉ huy dàn hợp xướng và một năm sau anh học chơi đàn piano. Năm 20 tuổi, khi thi đỗ vào Trường Nghệ thuật thuộc Đại học Quốc gia Rosario, anh buộc phải học kỹ thuật thanh nhạc. Năm 1988, giảng viên thanh nhạc Horacio Amauri phát hiện ra giọng cao hiếm có của Cura và thuyết phục anh theo đuổi sự nghiệp ca hát. Mãi đến năm 1991, Cura mới có đủ dũng cảm để bước lên sân khấu trong một buổi hoà nhạc ngoài trời tại Genoa (Italia).
Năm 1992, Cura thử sức mình trong vở opera đầu tiên với vai người cha trong vở Pollicino của Hans Werner Hanze. Hai năm sau, anh đoạt giải thưởng tại Cuộc thi quốc tế Operalia. Thành công này đã khiến anh giành được hợp đồng biểu diễn tại Mỹ. Năm 1995, Cura chinh phục London. Sự có mặt của anh tại London được giới phê bình đánh giá là đánh bóng được uy tín cho trung tâm nhạc kịch hàng đầu thế giới này. Từ tuần tới, anh sẽ đóng Othello trong vở diễn cùng tên của Nhà hát Opera Hoàng gia Anh ở London.
Cura thực sự muốn đưa sức sống mới lên sân khấu opera. Lâu nay sân chơi sang trọng này chỉ toàn những ca sĩ đến để khoe giọng mà không biết diễn. Những vai diễn trẻ lại toàn do những nghệ sĩ trung niên, béo tốt đảm nhận. Cura muốn khán giả cảm nhận vở diễn bằng cả diễn xuất của diễn viên chứ không chỉ bằng những câu hát không có tình cảm. Theo Cura thì kung-fu thực sự giúp ích cho anh trong nghiệp diễn. Võ nghệ đã rèn cho anh tính kỷ luật mà không phải ngôi sao nào cũng có, giúp anh kiểm soát được trọng lượng. "Cơ thể diễn viên opera phải được hạn chế giống như diễn viên điện ảnh. Othello không thể mang một chiếc bụng lớn được" - Cura nói.
Người ta còn nhớ một lần diễn vở "Fedora ở Vienna", khi Fedora đang hát khúc aria thì Cura (đóng vai Loris) lượm tờ báo trên bàn và gấp nó thành cái máy bay giấy. Fedora hát xong, thì Loris phi chiếc máy bay qua sân khấu khiến nó đâm trúng ngực Fedora. Vở diễn lúc đó không ở trong thời điểm cao trào bi lụy, nên khi chiếc máy bay lượn một vòng và rơi xuống đất, tất cả khán phòng đều cười. Cura thích quậy như vậy.
Xin nói thêm về vai diễn Othello. Trước London, Cura đã diễn vai này tại Paris với phong cách mà anh tạm gọi là "sự tiến hoá tình cảm" (emotional evolution), có nghĩa cường độ của tiếng hát rất mạnh hoà với sự biểu đạt tình cảm tương ứng. Báo chí Paris đã bình luận thế này: "Thật thất vọng khi phải xem một người không phải là Othello được chèo kéo làm Othello". Cura quan niệm rằng ngoài sân khấu không thể hát giống như trong phòng thu. Anh cần phải làm cho khán giả tin rằng trước mặt họ là Othello thực thụ, chứ không phải là người hát vai ấy. "Tôi là đại diện cho thế hệ tenor mới. Tôi cần thu hút thế hệ khán giả trẻ đến với opera" - Cura khẳng định.
Nguồn: http://www.laodong.com.vn/pls/bld/display$.htnoidung(40,2708)
0 comments:
Đăng nhận xét