tag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post2659772548144807368..comments2024-01-26T10:27:54.437+07:00Comments on VMC: LẠI TRỞ LẠI "ĐỨNG TRƯỚC MỘT QUYẾT ĐỊNH"VMChttp://www.blogger.com/profile/05554102776079243541noreply@blogger.comBlogger5125tag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-9282559387746302582009-07-20T17:33:02.666+07:002009-07-20T17:33:02.666+07:00Đọc những dòng tâm sự về cảm nhận của chị đối với ...Đọc những dòng tâm sự về cảm nhận của chị đối với anh ấy, tôi cũng nghĩ anh ta chân thành trong đặt vấn đề, có ý gợi mở cho tương lai và công việc, cuộc sống của 2 mẹ con chị. Về việc đưa anh ấy về thăm mộ ông bà tôi nghĩ nếu chị thấy đó là cần thiết thì cứ làm, đừng e ngại miệng thế gian khi họ chẳng giúp gì được về hạnh phúc của chị.<br />Có 1 điều tôi muốn chia sẽ với chị khi chị nói anh ấy sẽ trợ cấp cho con chị học hết 2 năm cuối phổ thông. Không biết chị có biết trước không? Ở phương Tây cha mẹ họ chỉ lo cho con cái đến 1 giai đoạn nào đó thôi, sau đó nhất là lên Đại học thì con cái phải tự lo 1 phần, xin thêm học bổng thậm chí vay ngân hàng để đóng học phí, hoặc là học nghề cũng vậy. Con cái cũng phải tự lập ra ngoài kiếm việc làm thêm chứ ko phải được cha mẹ lo lắng cho đến khi học xong, kiếm được việc làm như ở Việt Nam.<br />Do đó tôi nghĩ ngoài việc anh ta lo cho con trai chị 2 năm cuối phổ thông, bản thân chị cũng phải nói chuyện thẳng thắn với con trai, môi trường sống ở nước ngoài đòi hỏi người ta phải tự lập chứ không hẳn chỉ là sự dựa dẫm từ cha mẹ. Tôi cũng nghĩ chị cần phải hiểu điều đó, để khi đã qua xứ người sinh sống rồi, vài năm sau thì lại thất vọng vì cứ tưởng như xứ mình thì có khi lại đổ vỡ hạnh phúc.<br />Riêng về tình cảm giữa chị và anh ấy, tôi chỉ thấy chị nói là choáng về chiều cao của anh ta, ngoài ra không thấy chị nói về cảm xúc tình cảm khi gặp anh ấy. Chị có nghĩ là mình sẽ yêu, sẽ hiểu, sẽ chung sống hạnh phúc, chia sẽ ngọt bùi với người đàn ông này hay không?<br />Điều đó nó quan trọng lắm chị à, bởi khi đã thật sự yêu thương, trân trọng rồi chị mới có thể bước đi những bước kế tiếp được.<br />Vài dòng chia sẽ, mong chị sẽ hạnh phúc.Hoài Tâmnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-17486154426398468922009-07-18T00:52:03.278+07:002009-07-18T00:52:03.278+07:00Chị nì đã hy sinh nhìu, xứng đáng hưởng hạnh phúc....Chị nì đã hy sinh nhìu, xứng đáng hưởng hạnh phúc. Cầu mong những gì chị cảm nhận về người chồng tương lai là đúng. Đừng quá đắn đo, cứ yêu thương sẽ nhận lại yêu thương chị à :)Titihttps://www.blogger.com/profile/00866917278349536085noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-62110360397134969682009-07-18T00:44:10.088+07:002009-07-18T00:44:10.088+07:00Chị LU nói chí phải đó ạ! :D
Còn về vấn đề "...Chị LU nói chí phải đó ạ! :D <br /><br />Còn về vấn đề "đàm tiếu" gì đó mà chị ấy đang lo ngại, em thấy chả đáng trăm gờ ram nào. Em thấy ở đời ngộ lắm á. Nghèo hơn thì người ta khinh. Giàu hơn thì người ta ghét. Lúc ta túng quẫn chẳng ai cho bát cơm manh áo, đến khi ta chuẩn bị làm việc gì đó "đổi đời" thì chụm mồm vào để bêu rếu. Thiệt là chán hết sức. Quên cụm từ đó đi chị ạ. Vui vẻ mà sống hết mình với cuộc đời của chính ta, với người ta yêu thương, thế là đủ! (Đây là kinh nghiệm em đút kết được từ lúc đọc bờ-nóc anh VMC đó ạ!:)Vân Lamhttps://www.blogger.com/profile/01384375011284834954noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-46886706168613356642009-07-17T20:57:57.596+07:002009-07-17T20:57:57.596+07:00ặc, nhà cửa anh di chuyển lung tung thế mừ chị này...ặc, nhà cửa anh di chuyển lung tung thế mừ chị này cũng tìm ra được tận ổ để xin í kiến nữa à. <br /><br />Uhm, quyết định thế là ổn ròi, Chúc mừng chị lấy được chồng tốt, và con trai chị cũng có tương lai. <br /><br />Anh chồng tương lai có nghề nghiệp ổn định thế thì chị yên tâm ròi. Con trai chị lại được đào tạo ở nước ngoài sẽ good hơn. <br />Ngay cả bản thân của chị ấy cũng nên đi học lại, không việc gì phải phí phạm chất xám thế. <br /><br />Anh chồng tương lai có nghề nghiệp ổn định, có thể support cho hai mẹ con, theo em chị nên tận dụng mà trở lại trường để lấy một bằng cấp nghề nghiệp nào đó. <br />Bên nước ngoài, bằng cấp ko phải dùng để phe của làm màu như bên VN, nó chỉ là tờ giấy chứng nhận mình biết một nghề nào đó để xin việc làm thôi. <br /><br />Lí do này mà đa số có rất nhiều người tốt nghiệp đến hai, ba cái bằng đới. Điển hình là em cũng lượm được 2 cái ròi, tự công ti bi-zì quá nên ko có thời gian về trường chơi thêm cái thứ ba. Thoai đành gác mộng lại đó, đợi đến về già retire ròi em lại vào trường chiến tiếp chơi cho vui. <br /><br />Nói như thế cho chị ấy biét rằng bên nước ngoài học rất dễ, có chí là làm gì cũng được cả. Chị ấy chỉ nên đi làm part time thôi, để dành thời gian đi học lại. Chỉ cần vài năm cố gắng mài đũng quần ở trường thì vài năm sau chị ấy sẽ có số phận khác. <br /><br />Biết đâu chị còn ngoi lên cao hơn cả anh chồng í chứ. Chồng làm bếp truởng thì chị làm thủ truởng ở một công ti có nghành nhgề khác, biết đâu được đới!:DLUhttps://www.blogger.com/profile/01291727507197018388noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-47981219466882987272009-07-17T18:00:44.145+07:002009-07-17T18:00:44.145+07:00Những chuyện như thế này "mọi người" cũn...Những chuyện như thế này "mọi người" cũng chỉ là tham khảo... <br />Cần phải tự hỏi mình...<br />Khi lựa chọn phải thông minh và khi quyết định cần phải trung thành với nó...Lý Minh Triếthttps://www.blogger.com/profile/16056064258975365776noreply@blogger.com