tag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post1624361306844874352..comments2024-01-26T10:27:54.437+07:00Comments on VMC: HÃY ĐỂ NÓ LÀM ĐÀN ÔNGVMChttp://www.blogger.com/profile/05554102776079243541noreply@blogger.comBlogger54125tag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-651249352311782732010-03-11T11:15:15.788+07:002010-03-11T11:15:15.788+07:001. Âu cũng là tình yêu của mẹ dành cho con thôi. Đ...1. Âu cũng là tình yêu của mẹ dành cho con thôi. Đó là do tính cách của "người mẹ" trong câu chuyện, đừng nên bàn về chuyện nên hay không nên trong trường hợp đó. Vì nếu là con bạn trong tình huống đó, bạn cũng sẽ làm như vậy với con mình thôi.<br /><br />2. Chàng trai đó khi trưởng thành nghĩ lại sẽ thấy ân hận lắm, vì không ai yêu thương mình bằng mẹ cả. Dù có ra sao thì tình cảm của mẹ dành cho mình vẫn là thiêng liêng nhất.<br /><br />Vì vậy, khi mẹ vẫn còn để lo lắng và chăm sóc cho mình, dù mẹ có cư xử ra sao, thì cũng vì tình yêu cho con và muốn những điều tốt đẹp nhất cho con.<br /><br />Nên hãy đừng bao giờ để mẹ buồn, chàng trai ạ :)<br /><br />Bảo Linh.Bảo Linhhttp://www.baolinh.comnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-80078414090789522282010-03-09T22:11:59.150+07:002010-03-09T22:11:59.150+07:00@LânA11: Chị ơi về riêng câu chuyện của chị và chá...@LânA11: Chị ơi về riêng câu chuyện của chị và cháu anh Cường thì em đã nói từ comment đầu rồi - rằng chị nên rút kinh nghiệm thế nào, và bây giờ nên nói chuyện với cháu ra sao (em cũng mới áp dụng cái này nói chuyện với con gái :))<br /><br />Còn nữa là từ đây mọi người ý kiến về cách 'chăm sóc/ giám sát' của các bà mẹ (cha mẹ) với trẻ nói chung. Chị viết "ủ ấp con để biện minh cho việc yêu thương con thế này" nghe thành 'tội hơi to' nên em 'cãi' chút (hihi em xin lỗi nhé). Từ những cái anh VMC tả trong câu chuyện thì người mẹ cũng không hẳn ngồi để 'theo dõi' con. Em đoán chị VMC vốn không phải người ủ ấp con quá (sau 18 năm mẹ (+ cha) nuôi dạy, cậu con trai cứng cáp đấy chứ). Vấn đề của người mẹ ở đây là 'không lớn kịp con' nên lo lắng thái quá. Chị cần nhận ra, nói chuyện với con, và điều chỉnh cách xử sự với con là ổn.Lanahttps://www.blogger.com/profile/08546075295825427810noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-35769992073720376542010-03-09T22:08:15.733+07:002010-03-09T22:08:15.733+07:00Nhận xét này đã bị tác giả xóa.Lanahttps://www.blogger.com/profile/08546075295825427810noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-56156133076354227522010-03-09T19:39:36.842+07:002010-03-09T19:39:36.842+07:00Theo em thì nên tôn trọng con,tin tưởng con. Hãy t...Theo em thì nên tôn trọng con,tin tưởng con. Hãy trở thành một người bạn LỚN của con thôi anh ạ. Mẹ em là một người mẹ tuyệt vời, từ nhỏ bà đã tạo ra cho em sự tin cậy để em có thể tâm sự với bà tất cả mọi chuyện. Ngay cả bây giờ, mỗi ngày mẹ con em vẫn còn thói quen "buôn" chuyện điện thoại với nhau, có khi cả tiếng đồng hồ. Chính vì sự tin cậy của mẹ mà em luôn luôn tự nhủ mình không làm mẹ buồn lòng. Tuy em cũng là một đứa bướng bỉnh, thích làm theo ý mình và đôi khi mẹ cũng phải "chịu" cái bướng của em, nhưng cuối cùng mẹ con em vẫn rất thân thiết và tin tưởng nhau. <br /><br />Đó là tình cảm của mẹ và con gái, làm mẹ của con trai còn khó hơn nhiều (hic, em không có vinh hạnh này chứ)- ở tuổi của cháu anh, nó bắt đầu có những chính kiến riêng, cần được tôn trọng, cần được hiểu và chia sẻ và rất là ...sĩ diện (nhất là trước bạn gái), nếu chị ấy không khéo sẽ làm nó có những phản ứng tiêu cực. Em hiểu điều này cũng nhờ một vài học sinh đang ở tuổi ẩm ương của em đấy ạ.<br /><br />Em cũng luôn tự nhủ sẽ cố gắng trở thành một người bạn của Bống và Cua, không biết em có mắc cái bệnh lo cho con quá đáng như nhiều bà mẹ mắc phải không nữa, hicMẹ Cua và Bốnghttps://www.blogger.com/profile/09030903781196091349noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-88628289239637926822010-03-09T15:28:36.676+07:002010-03-09T15:28:36.676+07:00Không comment gì hơn là lập lại: "hãy để nó l...Không comment gì hơn là lập lại: "hãy để nó làm đàn ông"Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/04584662207919992743noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-30671419274216947662010-03-09T14:50:13.710+07:002010-03-09T14:50:13.710+07:00Chuyện tình cảm ở lứa tuổi này cũng là thách thức ...Chuyện tình cảm ở lứa tuổi này cũng là thách thức đối với các bậc làm cha làm mẹ! Dưng mừ em đợi entry khác của anh VMC.Unknownhttps://www.blogger.com/profile/16980154638088104894noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-82776898914774047882010-03-09T14:43:52.156+07:002010-03-09T14:43:52.156+07:00Cha mẹ tôn trọng nên sẽ không kè kè cùng con đi nh...Cha mẹ tôn trọng nên sẽ không kè kè cùng con đi những dịp lớp tổ chức dã ngoại trong 1 ngày - trừ khi là bác đại diện hội phụ huynh - khi đó chỉ có đi cùng đàm đạo với cô giáo, thấy trẻ lân la những hồ ao nguy hiểm cấm tắm táp thì phải kịp thời ngăn chặn ngay - còn lại tùy trẻ; hoặc không lỡ tám những chiện thuở con nít tè dầm của trẻ trước bất kể public nào hay gọi tên nhà dễ nuôi của trẻ; trẻ là rất ngại những gì gọi là làm mất mặt ban đại diện - vì trẻ làm sao giống chúng ta đã vững vàng cười xòa khi có người nói xấu mình ngay trước mặt mình hay nghĩ ra chước thứ 36Unknownhttps://www.blogger.com/profile/16980154638088104894noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-1756603622001260782010-03-09T14:27:25.616+07:002010-03-09T14:27:25.616+07:00Các trại hè quốc tế, các em vị thành niên tham gia...Các trại hè quốc tế, các em vị thành niên tham gia, vẫn có người giám sát - gọi là anh chị đội viên hay gì gì đó mình không biết gọi tên thế nào. Hoặc một số bậc cha mẹ gửi con em đi học nội trú bên các nước phát triển, những em dưới 18 tuổi vẫn kèm một thầy cô phụ trách mà. <br />Một số ví dụ tiêu biểu để chúng ta thấy là các em vị thành niên cần cơ chế giám sát nhưng dựa trên cơ sở tôn trọng quyền chuẩn bị, sắp sửa bước sang giai đoạn trưởng thành, hòa nhập xã hội rộng lớn của các em. <br />Các em độ tuổi 15-18 đang trong giai đoạn quá độ từ tuổi nhỏ lên tuổi lớn - nhỡ, cũng là giai đoạn hoàn thiện thể chất, tâm sinh lý, vì thế tính tình thất thường hơn cả, dễ nổi nóng, vui buồn vô cớ, hay nghĩ đến chuyện tự tử nếu như lâm vào bế tắc, bla bla - cha mẹ hiểu được thì sẽ cảm thông hơn với tuổi này. Cơ chế giám sát rất cần thiết để điều chỉnh kịp thời hành vi sai lệch của các em nhưng cần ở cha mẹ thái độ hết sức mềm dẻo, cảm thông, tôn trọng!<br />Tạm thời là như thếUnknownhttps://www.blogger.com/profile/16980154638088104894noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-13206697215494039412010-03-09T14:23:13.351+07:002010-03-09T14:23:13.351+07:00Hí hí...em mới làm mẹ hơn 5 năm nay thoai. Nhưng e...Hí hí...em mới làm mẹ hơn 5 năm nay thoai. Nhưng em học từ những gì nhìn thấy hàng ngày quanh mình, đặc biệt là trong những cuốn sách về tất cả những gì liên quan đến giáo dục con người, cách tự trưởng thành và tạo dựng cuộc sống hạnh phúc thì thấy:<br />- Không chỉ có đạo làm con mà còn có đạo làm cha mẹ. Điều này là rất quan trọng. Ai nghĩ làm cha mẹ là tự nhiên mà làm được, tự nhiên mà áp tất cả suy nghĩ của mình lên con là sai lầm nghiêm trọng. <br />- Bạn muốn con là gì thì hãy nuôi dạy con theo cach đó. Muốn con là nô lệ thì sẽ bắt con nghe theo mình, chịu sự áp đặt, theo dõi của mình, làm những điều mình cho là phải...Còn muốn con làm nhà lãnh đạo thì vứt hết các áp đặt của mình cho nhanh. Nhưng cái muốn thứ 2 này rất khó, rất rất khó vì nó đòi hỏi cha mẹ phải dành thời gian thuyết phục, tranh luận và tư duy rất tinh tế với trẻ.<br />Oài, bàn về giáo dục trẻ thì em có thể bàn cả ngày. Dưng mừ e bit ít người đồng ý với em lắm :-DTitihttps://www.blogger.com/profile/00866917278349536085noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-91911646825471326672010-03-09T13:58:29.812+07:002010-03-09T13:58:29.812+07:00Trời đất, có nuôi con mới biết lòng cha mẹ! Con mì...Trời đất, có nuôi con mới biết lòng cha mẹ! Con mình ngoan đã đành rồi! Nhưng nhiều sự đã rồi vẫn xảy ra hằng ngày. Con mình đang vị thành niên thì những gì bạn Lu hay chị Lana nói là điều đương nhiên thôi các bạn ơi. Chỉ có điều có những cơ hội để con mình thể hiện là người bạn trai, là người trưởng thành mình nên để con phát huy. Các bậc cha mẹ cũng cần khéo léo hơn trong những tình huống đó!Unknownhttps://www.blogger.com/profile/16980154638088104894noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-24314459387704123452010-03-09T13:02:52.717+07:002010-03-09T13:02:52.717+07:00@Lana: không có 1 phương pháp nào đúng cho tất cả ...@Lana: không có 1 phương pháp nào đúng cho tất cả các trường hợp em ạ.Lana thử xem trong các anh chị em của mình, cùng sự nuôi dạy của 1 bố 1 mẹ, vậy kết quả có giống nhau không em ơi?Ở đây chúng ta đang nói đến trường hợp cụ thể là cậu cháu của VMC.Với sự thể hiện của cậu ấy (qua những điều VMC miêu tả về cậu cháu) thì em Lana thấy cậu ấy thể hiện điều gì để em không thể tin tưởng mà phải mất hàng tiếng đồng hồ theo dõi ,chờ đợi và em Lana hy vọng sẽ rút ra được kết luận gì sau ngần ấy "công sức" của mình + sự khó chịu của cậu con trai?LanA11noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-62613384457429496012010-03-09T11:25:19.041+07:002010-03-09T11:25:19.041+07:00Em thích cách xử lý của nhân vật người mẹ trong en...Em thích cách xử lý của nhân vật người mẹ trong entry này vì: <br />- Cách làm của chị có thể đúng, có thể sai, quan trọng nhất là khi chị cảm thấy việc làm của chị có vẻ không ổn, chị gọi điện hỏi "chuyên gia" ngay (cách anh VMC kể lại cảm tưởng là chị hờn dỗi, nhưng thực ra là cách nói chuyện tình cảm của 2 chị em, đúng không anh? Em nghĩ chắc chắn chị sẽ rất bất ngờ nếu biết câu chuyện của chị được nhiều người quan tâm, và chắc chị sẽ học thêm được nhiều kinh nghiệm từ trao đổi của mọi người ở đây). <br />- Chị đã xử lý rất là ổn trong tình huống con chưa xin phép, mà lại về muộn: gọi điện, kiểm tra, tế nhị đứng ngoài, bình tĩnh chờ đợi, cởi mở với các bạn của con, ân cần chăm sóc... <br /><br />Em không có kinh nghiệm gì, nhưng nếu là một người ngoài có thể góp ý thì theo em chị nên để con trai tự lo bản thân hơn, ví dụ tự dọn cơm ăn, tự lo bữa ăn sáng (các anh chị nói chuyện bên tây, hình như bên đó học trường cấp 3 là nhiều bạn đã đi làm kiếm tiền rồi đúng không ạ). <br /><br />Nhân vật con trai là một bạn có (quá) nhiều ưu điểm. Nhưng nếu em được nói chuyện với bạn ấy thì chắc là em sẽ nhắc rằng sự ga-lăng nhiều khi rất đơn giản, ví dụ như giúp Mẹ (người phụ nữ vĩ đại nhất) dọn cơm cho... chính mình, hoặc nói chuyện với Mẹ thật bình tĩnh. Con trai mà giận dỗi thì ở tuổi nào, bao giờ, ở đâu cũng không phù hợp!<br /><br />Điểm chính của câu chuyện trên là việc người mẹ ngồi đợi con, và nhiều người cho là giám sát thái quá. Em thấy việc đợi con sau 9 giờ tối là hoàn toàn hợp lý trong bối cảnh xã hội hiện nay. Em nghĩ ngay cả ở nước ngoài, bậc bố mẹ cũng làm như vậy đối với học sinh phổ thông, việc học sinh ra ngoài buổi tối không có người lớn đi kèm là rất hạn chế (những người ở nước ngoài hay đã từng ở nước ngoài có thấy thế không ạ?). <br /><br />Em ủng hộ ý kiến cho rằng phải có một lịch học và sinh hoạt rõ ràng. Nhưng mà theo em,thế chưa đủ. Lập kế hoạch rồi phải có giám sát kiểm tra xem có thực hiện đúng không nữa cơ. <br /><br />Nói tóm lại là em thích cách xử lý của nhân vật người mẹ tron tình huống cụ thể trong entry này!Anonymousnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-30798836779489165262010-03-09T11:10:02.207+07:002010-03-09T11:10:02.207+07:00E, cũng có 1 bé gái, mới hơn 2tuổi thôi, nhưng ngh...E, cũng có 1 bé gái, mới hơn 2tuổi thôi, nhưng nghe các anh các chị bàn về cách dạy con, nghe mà lo quá, đúng là dạy con là cả 1 nghệ thuật, nhưng em vẫn tán đồng cái câu " theo dõi con cái là điều tối kỵ". Kiểu gì cũng nên để con phát huy bản thân, giống như câu ba em hay nói " tự do trong khuôn phép" nghe có vẻ ngược đời nhưng lại rất có lý đó.Nitaduonghttps://www.blogger.com/profile/16497686321357055256noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-42322926046641283092010-03-09T10:12:20.189+07:002010-03-09T10:12:20.189+07:00Trong trường hợp này, em sẽ như thế này: giám sát ...Trong trường hợp này, em sẽ như thế này: giám sát con từ xa, kín đáo, có thể sẽ đi theo con đưa bạn về nhà (chắc chắn con không hề bít rùi), luôn để con và bạn bè được tự nhiên. Ai cũng sẽ lo lắng giống mình thôi khi khuya rồi mà con chưa về, biết bao nhiêu tình huống có thể xảy ra chứ. Nhưng hãy để con làm đàn ông!Unknownhttps://www.blogger.com/profile/16980154638088104894noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-228478277592332792010-03-09T09:45:30.576+07:002010-03-09T09:45:30.576+07:00Em không nghĩ quan tâm, dành thời gian có nghĩa là...Em không nghĩ quan tâm, dành thời gian có nghĩa là giám sát đâu chị. Kể cả chỉ là cách nói, ta cũng phải nói thế nào để thể hiện sự tôn trọng trẻ, tin tưởng trẻ. Giám sát tế nhị thì vẫn là giọng của người theo dõi và không tin tưởng :-(Titihttps://www.blogger.com/profile/00866917278349536085noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-78285623176406313722010-03-09T09:38:52.236+07:002010-03-09T09:38:52.236+07:00@LânA11: Chị Lân ơi cái còm của chị hơi thái cực r...@LânA11: Chị Lân ơi cái còm của chị hơi thái cực rồi. Em không nghĩ chị anh Cường là người có cách nuôi dạy con 'ấp ủ' đâu - cậu bé con chị cứng cáp thế cơ mà.<br />Em đang muốn bàn luận (và lắng nghe) xem cha mẹ nên thể hiện sự quan tâm/ giám sát con thế nào. Và chị anh Cường đã bị con 'dỗi' giờ nên xử sự sao.<br />'Bọn Tây' dạy con tự lập từ bé nhưng luôn nhắc nhở kêu gọi các bậc cha mẹ hãy quan tâm thật nhiều đến con tuổi vị thành niên, đúng như cái còm của LU ở trên ấy chị ạ.Lanahttps://www.blogger.com/profile/08546075295825427810noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-69173586283358191962010-03-09T09:35:51.074+07:002010-03-09T09:35:51.074+07:00À, chị iu nói Tí còn nhỏ, em chưa có thực tế là ko...À, chị iu nói Tí còn nhỏ, em chưa có thực tế là ko đúng đâu. Em trai em chính là thực tế của gia đình em. Vì bố mẹ rất tin tưởng và nuôi dạy con theo kiểu tự lập, cho nên em trai em cũng rất tự lập và có trách nhiệm với gia đình. Nó chỉ còn một hạn chế nhỏ, đó là yêu cầu quá cao ở hôn thê tương lai. CHo nên bi giờ trên 30 ròi mà vẫn ê sắc ... :-PTitihttps://www.blogger.com/profile/00866917278349536085noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-68131550072089138452010-03-09T09:29:13.161+07:002010-03-09T09:29:13.161+07:00@Lana: chị iu si nghĩ đúng như các bà mẹ truyền th...@Lana: chị iu si nghĩ đúng như các bà mẹ truyền thống VN. Nhưng theo e nghĩ trong thời buổi dân chủ này, các bà mẹ truyền thống cần phải thay đổi tư duy và cách nuôi con, như thế con mới chóng trở thành một công dân có khả năng hòa nhập với thế giới đang tiến trước chúng ta cả trăm năm, chị à.<br />Tranh luận thế nhưng em bit chị và các bà mẹ truyền thống sẽ khó thay đổi lắm. Chỉ mong chị có thêm một kênh thông tin, rằng ngày nay các bậc cha mẹ tiên tiến không còn giám sát con, thay vào đó là một lịch học và sinh hoạt rõ ràng dựa trên cơ sở hiểu biết và tin tưởng nhau, chị à.Titihttps://www.blogger.com/profile/00866917278349536085noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-7369138632501754222010-03-09T09:25:55.507+07:002010-03-09T09:25:55.507+07:00Note: Xin lỗi Lana đính chính: Lana viết "sự ...Note: Xin lỗi Lana đính chính: Lana viết "sự giám sát nhất định là cần thiết" không được rõ nghĩa, ý Lana là cha mẹ cần có một sự giám sát nhất định đối với con ở tuổi vị thành niên.<br />Cheers.Lanahttps://www.blogger.com/profile/08546075295825427810noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-58387311348247501092010-03-09T09:14:18.349+07:002010-03-09T09:14:18.349+07:00Trời đất ơi,các bà mẹ Việt Nam sao cứ luôn lấy việ...Trời đất ơi,các bà mẹ Việt Nam sao cứ luôn lấy việc ủ ấp con để biện minh cho việc yêu thương con thế này, hệ quả là có khi con lập gia đình nhỏ và có con rồi vẫn không thể tự lập được rồi lúc đó cũng kêu. Vậy theo các bạn "bọn tây" dạy con tự lập từ bé là không yêu con à?Trường hợp này thì vote 1 phiếu cùng VMC.Cậu con trai đã học lớp 12(tức là 18 tuổi rồi chứ không phải còn 14,15 nữa nhé),vừa học giỏi, vừa năng nổ hoạt bát đứng đầu cả một trường điểm mà vẫn không thể tin con thì thật là buồn cho cách nghĩ của các bà mẹ VN quá.LanA11noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-32512260384699662402010-03-09T09:12:48.473+07:002010-03-09T09:12:48.473+07:00@Titi ơi, vì Tí còn nhỏ, em chưa thực tế nên mới n...@Titi ơi, vì Tí còn nhỏ, em chưa thực tế nên mới nói chắc "tại sao cha mẹ không abcd...". Chị Lana, có thời (giống NLVD) thay mẹ 'theo' cậu em trai út hồi cậu 'choai choai', gain ít nhiều kinh nghiệm, rồi khi có DM cũng tưởng mình đã đọc nhiều, trang bị cho mình kha khá kiến thức về tuổi vị thành niên từ khi con mới 8-9 tuổi, đã làm bạn với con rất tốt, vậy mà từ khi Dim vào cấp 2, mỗi khi nghe tư vấn, nghe các chuyên gia nói chuyện, vẫn thấy nhiều điều hay mà mình muốn lắng nghe và điều chỉnh.<br />Tuổi vị thành niên, 'lòng tự trọng' của trẻ đôi khi thái quá, có một phần là 'thích làm người lớn' chứ chưa hẳn là 'lòng tự trọng đàn ông' đâu Ti. Trong khi đó, dù có hướng dẫn con cũng khó mà chắc rằng ở lứa tuổi 16-17-18 trẻ đã thật sự đủ "kiến thức về giới tính để xử lý những tình huống tế nhị, đủ kiến thức tự bảo vệ hoặc biết tìm trợ giúp khi gặp khó khăn...". <br /><br />@VMC, Titi, LU, anh Thụy: Lana thấy VMC và Titi hơi quá 'căng' với sự giám sát của người mẹ. Lana và LU thì thống nhất rằng sự giám sát nhất định là cần thiết. Chưa kể sự quan tâm là bản năng người mẹ (gọi là 'sự quan tâm' hay 'giám sát' hay 'theo dõi'- một phần do cách xử sự của người mẹ, phần khác do góc nhìn của người đánh giá). <br />Ngay từ đầu ở comment trên Lana đồng ý với VMC rằng người mẹ chỉ cần 'theo' đến khi nhìn thấy con làm việc ở trường thật. Giả thiết lúc đó chị chỉ cần nhắn tin dặn, rồi đi về để con tự thu xếp, thì đó là sự quan tâm lo lắng đúng của người mẹ, hoặc nếu có là giám sát thì là giám sát tế nhị đấy Titi.<br />Nếu thế, cậu con trai sẽ biết mẹ dõi theo mình nhưng không lộ diện và vẫn để cậu thoải mái với các bạn. Sẽ không có chuyện dỗi, hay phản ứng, đúng không? (trường hợp giả thiết này em dùng từ 'dõi theo' không phải 'theo dõi' anh Thụy ạ.<br /><br />@ Tối qua Lana rủ Dim đọc bài này của bác VMC, và đọc cả các comments nữa, nhất là cố tình nháy vào comments của cô LU và mẹ. hihi. Cảm ơn Entry này và các comments của các cô, bác rất nhiều. :)Lanahttps://www.blogger.com/profile/08546075295825427810noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-54566999228920093562010-03-09T08:54:57.761+07:002010-03-09T08:54:57.761+07:00VMC: Nói gì thì nói, anh hoàn toàn đồng ý với em, ...VMC: Nói gì thì nói, anh hoàn toàn đồng ý với em, là cái cách của chị em đối với con trai đã 18 tuổi như thế là không được ổn lắm. Thậm chí, anh nói hơi quá một tí, nhưng nên nói, là nếu cứ tiếp tục, sẽ rất không tốt cho con trai. <br /><br />Ntd: Tôi thích nhất đoạn này của bạn "bố mẹ phải quan tâm đến con cái. Nên biết con đi đâu làm gì là thể hiện sự quan tâm chứ không phải để theo dõi. Theo dõi con cái là điều tối kỵ. Con có về muộn thì phải nhắc con thông báo để bố mẹ khỏi lo lắng, đấy thể hiện sự quan tâm của bố mẹ và tạo cho con cái nghĩ đến bố mẹ". Và xin nhấn mạnh "theo dõi con cái là điều tối kỵ".Thuy Dam Minhhttps://www.blogger.com/profile/10160436627614142070noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-14825374933251876312010-03-08T23:03:27.548+07:002010-03-08T23:03:27.548+07:00@ anh Cường : yes sir, em đọc lại rồi nên đính chí...@ anh Cường : yes sir, em đọc lại rồi nên đính chính lại rồi...anh cũng bình tĩnh đừng nổi cáu nhá, thỉnh thoảng em cũng ko đồng tình với những gì anh đưa ra đâu. Em học bên này, thầy em dạy là phải có ý kiến độc lập riêng của mình mà..he he ;))LUhttps://www.blogger.com/profile/01291727507197018388noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-57890835266370657782010-03-08T22:45:19.589+07:002010-03-08T22:45:19.589+07:00Sao entry này không có tên là " Hãy để con đư...Sao entry này không có tên là " Hãy để con được lớn" nhỉ?<br />Con mình là con gái, đang học lớp 10, đã đôi lần xin mình đừng đi theo các buổi dã ngoại của lớp. Nó nói đơn giản:" Thỉnh thoảng con cũng không muốn "mất điện" trước mặt các bạn, con lớn rồi mà. <br />Hiểu con mình là đứa trẻ như thế nào để tìm cách ứng xử cho mình,như vậy là hơn. Giám sát con quá mức, đến độ ngồi chờ con trai ngoan đi uống cà phê để đón về thì hơi quá. Nhưng thú thật, mình cũng thỉnh thoảng làm thế, khó nói là vì sao lắm. Hình như đơn giản là cảm giác bất an khi con mình ở ngoài tầm mắt khiến mình trở nên thiếu tế nhị. <br />Vậy là mình cũng sai phương pháp mất rồi. Nhưng mình thông cảm với chị của Cường.Vhlinhhttps://www.blogger.com/profile/03357840116648610743noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5284185827119095827.post-44452161435786724742010-03-08T22:42:12.682+07:002010-03-08T22:42:12.682+07:00@Lu:
Anh thấy Lu hay hấp tấp comment trong khi chư...@Lu:<br />Anh thấy Lu hay hấp tấp comment trong khi chưa đọc hết ý người khác. Nhớ bình tĩnh nhé, kẻo cứ thỉnh thoảng lại phải "đính chính".VMChttps://www.blogger.com/profile/05554102776079243541noreply@blogger.com